Sau đêm diễn, tôi sốt cao. Cơ thể như muốn đổ sụp. Nhưng đầu óc lại tỉnh đến lạ thường.
Minh không gọi. Không nhắn. Không đến.
Chỉ có một bó hoa trắng đặt lặng lẽ trước cửa phòng, không thiệp, không tên. Tôi biết là anh. Vì chỉ anh mới biết tôi ghét hoa hồng và thích nhất hoa thạch thảo trắng — loài hoa mỏng manh như lòng tin tôi từng trao anh.

Một tuần sau, tôi nhận lời phỏng vấn cho một tạp chí lớn. Trong lúc chờ chụp hình, trợ lý của chương trình mang đến cho tôi một tách trà.
— “Chị An… có người nhờ em chuyển cái này.”
Một phong thư màu nâu, giấy nhám. Không có gì ngoài một chiếc chìa khóa nhỏ và một mảnh giấy:
“Nếu em vẫn muốn biết… hãy đến số 17, ngõ 21, phố Trịnh Công Sơn. 8 giờ tối.”
Tôi cầm chìa khóa, tim đập dồn dập.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play