Ngô Bình vốn đã mang nỗi áy náy nặng trĩu trong lòng, chuyện này đè nén trong tim bà suốt bao nhiêu năm. Giờ cảnh sát đã tới tận cửa, bà cũng không định giấu giếm nữa, đem mọi chuyện từ đầu đến cuối, không thiếu một chữ, nói ra.
Chồng của Ngô Bình là Trần Xương Đức, có một cô em gái tên là Trần Xương Trân. Những năm 70, tổ dân phố vận động thanh niên trí thức xuống nông thôn, khi ấy Trần Xương Đức đã đi làm, ba cô em gái phía dưới chỉ có Trần Xương Trân là lớn nhất, vì thế Trần Xương Trân không thể không xuống nông thôn.
Cuộc sống ở nông thôn vô cùng khó khăn, Trần Xương Trân trước giờ chưa từng làm việc đồng áng, mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt. Sau đó thật sự không chịu nổi nữa, cô gả cho con trai của kế toán trong thôn, đổi lấy công việc ghi chép công điểm, lúc này cuộc sống mới bắt đầu dễ thở hơn chút.
Tới năm 1973, một số thanh niên trí thức bắt đầu được hồi hương. Trần Xương Trân viết thư về nhà, cầu xin cha mẹ giúp sắp xếp một công việc cho mình. Cô nói ở nông thôn khổ quá, muốn trở về thành phố.
Nhà họ Trần thương con gái, bỏ ra một khoản tiền để mua suất làm việc trong một xưởng máy may. Mọi chuyện vốn dĩ đã sắp xếp ổn thỏa, nhưng oái oăm thay, Trần Xương Trân lại đang mang thai. Chồng cô không muốn ly hôn, sống chết cũng không cho cô quay về thành phố. Trần Xương Trân nhẫn nhịn đến khi cái thai đủ tháng, viện cớ về nhà mẹ đẻ sinh con để quay lại thành phố Yến.
Chồng cô, lúc tiễn cô về nhà họ Trần, chỉ ném lại một câu:
"Cô ngoan ngoãn sinh con ra đi, tôi sẽ nuôi nó. Đợi cô sinh xong, tôi sẽ làm thủ tục ly hôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT