Người bị ôm khẽ khựng người lại, một lúc sau mới rúc mặt sâu hơn vào lồng ngực đối phương, uể oải nói: “Không mệt, chồng nhớ trả lương tăng ca nhé.”
Mục Diên Nghi không vạch trần sự cứng miệng của cậu, nghĩ bụng dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mới trưởng thành không lâu, ham ngủ, sợ tối, ánh mắt lúc nào cũng ẩn chứa đầy cảm xúc mà cứ tưởng mình che giấu giỏi lắm.
Có người bên cạnh rồi, Hạ Túy An mới thả lỏng được một chút, cậu mới ngủ được vài tiếng, vẫn còn buồn ngủ, ngáp một cái trong ngực Mục Diên Nghi rồi lập tức bắt đầu díp mắt.
Mi mắt dần cụp xuống, cậu rúc sát lại phía Mục Diên Nghi: “Không ngủ à?”
“Đợi thêm chút, em ngủ trước đi.”
“Em đã nói là muốn thức với anh mà, không ngủ đâu.”
Hạ Túy An ngẩng đầu nhìn, thấy Mục Diên Nghi đang trả lời email, vừa tiếng Anh vừa vài thứ dữ liệu linh tinh cậu không hiểu nổi. Bên ngoài tiếng mưa lộp độp tí tách như ru ngủ, chẳng mấy chốc cậu đã thiếp đi.
Khi Mục Diên Nghi xử lý xong công việc, người nãy giờ nằm trong lòng anh đã hóa thành con bạch tuộc, quấn chặt lấy anh, chẳng biết đang mơ gì, miệng còn chép chép vài cái, vô thức rúc càng sâu vào lòng anh.
Mục Diên Nghi thầm nghĩ, với kiểu này mà hồi ở câu lạc bộ còn chưa bị lừa thì cũng lạ. Nhưng rồi lại nhớ đến ánh mắt cậu hôm đó, dữ dằn như muốn cắn người, rõ ràng cười rất ngoan ngoãn mà trong mắt lại chẳng giấu sự bực dọc, trông chẳng giống kiểu người dễ bị bắt nạt chút nào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play