Bụng cậu réo ầm ỹ, ban đầu Hạ Túy An định ngồi xổm ăn ngay trên bàn trà, còn chưa kịp ngồi xuống thì đã bị Mục Diên Nghi ra lệnh phải ngồi nghiêm chỉnh vào bàn ăn. Cậu bĩu môi, miễn cưỡng kéo ghế ngồi xuống, gắp một miếng sườn xào.
Món ăn thì ngon thật, nhưng khối lượng lại chẳng như tưởng tượng, gắp một đũa là đụng đáy hộp. Cậu hỏi Mục Diên Nghi: “Mua ở đâu vậy? Quán này keo kiệt thế, lần sau tránh xa ra nhé.”
Bữa này là đối tác mời, Mục Diên Nghi cũng gắp một miếng, chậm rãi nhai nuốt rồi mới nói: “Hôm nay có tiệc xã giao, tiện tay mang về cho em.”
Lời anh nói không có gì sai, tiệc là do người khác mời, anh chỉ gọi riêng hai món thấy cũng ngon, mang về cho Hạ Túy An.
Nhưng đến tai Hạ Túy An thì lại biến vị, trong đầu cậu đầy rẫy những định kiến cố hữu về Mục Diên Nghi, tất nhiên sẽ hiểu câu đó thành:
[Lúc nãy anh đang ăn, thấy em nói đói, tiện tay gói lại mấy món thừa người ta không ăn hết mang về cho em.]
Nghĩ vậy thì hộp đồ ăn này nhìn lại đúng là vô lý gì đâu, ít đến khó tin.
Hạ Túy An ngậm đũa, trong lòng đầy uất nghẹn, cơm cũng thấy hết ngon, chỉ hận sao mình lại lắm chuyện hỏi thêm một câu.
Cả ngày nay chưa ăn gì, cậu thực sự đói rồi. Ngậm đũa cắn một lúc lâu, cuối cùng vẫn phải hít mũi, cắn răng chịu nhục mà tiếp tục ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT