Ngón tay kia rất nhỏ.
Nguyễn Kiều phát hiện mình gần như không thể điều khiển nổi cơ thể. Bên ngoài có người dừng tay, giọng nói vang lên như bị bóp méo, không phân biệt được là nam hay nữ:
“Đêm nay lại đưa thêm một đứa lên, đúng, nhớ uống hết thuốc trước đó.”
“Tôi đâu có cố tình giết NÓ, thật phiền chết đi được. Cậu không nói, tôi không nói, ai mà biết chứ?”
Trong lòng Nguyễn Kiều dâng lên một nỗi sợ hãi và hoảng loạn dữ dội. Cảm xúc ấy không xuất phát từ lý trí của cô, mà đến từ chính cơ thể này—nó đang run rẩy, đang phản kháng một điều gì đó.
Trong chiếc tủ chật hẹp, cơ thể cô vì hoảng sợ mà vô thức đụng vào mấy vật dụng, phát ra vài âm thanh nhỏ khẽ.
Qua khe hở gỗ của cánh tủ, Nguyễn Kiều trông thấy người bên ngoài khựng lại. Hắn quay đầu, dường như đang xác định nơi phát ra tiếng động.
Cô không thấy rõ gương mặt đối phương, chỉ nhìn được chiếc tạp dề in hình đầu cừu của hắn. Một lúc sau, hình ảnh tạp dề ấy càng lúc càng lớn.
Hắn đang tiến về phía cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play