Đằng Ngọc nhìn hắn, “Vòng tay kia là người mẹ đã mất để lại cho Quý Quỳ vì thế nàng ấy cực kỳ quý trọng. Tuy nó hơi to nhưng nàng ấy chưa bao giờ để nó rời khỏi người.”
Thân Xa chắp tay, “Thứ cho tại hạ nói thẳng nhưng công chúa đúng là hơi to gan. Dù hoài nghi Quý Quỳ mất tích có liên quan tới Hạnh Trì thì ngài cũng không nên tùy tiện nhảy xuống đó......"
Dứt lời hắn thấy Đằng Ngọc không nói gì mà chỉ liếc xéo mình thế là vội rũ mắt, đầu lưỡi hơi thắt lại, “Ta không...... không phải đang trách cứ ngài......"
“Không phải trách cứ thì là quan tâm hả? Thân Xa, ngươi và ta mới gặp nhau lần đầu tiên mà sao ngươi lại quan tâm đến ta thế? Hay ngươi yêu quý tất cả chúng sinh, với ai cũng quan tâm đầy đủ?”
“Ta......” Hắn bị lời này bức cho mặt đỏ lựng, suýt thì chạy trối chết nhưng cuối cùng hắn vẫn cố giữ bình tĩnh sau đó chắp tay với Đằng Ngọc và chậm rãi nói, “Tuy ta và điện hạ mới gặp nhau lần đầu nhưng trong lòng ta đã miêu tả bóng dáng ngài ngàn vạn lần.”
“Ngươi,” Đằng Ngọc đỏ mặt khẽ quát một tiếng sau đó mới hắng giọng nói, “Ngươi thật là to gan, nếu phụ vương và anh trai ta mà nghe thấy lời này thì ngươi có mấy cái đầu cũng không giữ được đâu.”
Thân Xa lui ra phía sau một bước và rũ đầu không dám nhìn nàng. Hắn nhỏ giọng nói: “Ta không sợ rơi đầu, càng không sợ bị người khác biết, ta chỉ muốn công chúa hiểu lời này không phải khinh nhờn mà là lời thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT