“Không phải ta muốn đi tu,” sau một lúc lâu A Nguyên mới rụt tay về và dùng mu bàn tay nhẹ lau khói bụi trên mặt. Khói hun đôi mắt hắn đỏ bừng thế là hắn híp mắt, khuôn mặt loang lổ nhưng vẫn khó che giấu vẻ thanh cao, “Sau khi nghe kinh Phật trong ba ngày ta càng thêm chắc chắn mình không có duyên với Phật pháp.”
Hắn mỉm cười và vỗ vỗ mu bàn tay Hỉ Ninh, “Lâu lâu ta lại thèm món cá rán mà Hỉ Ninh làm. Ta thèm đến không chịu nổi thì làm sao mà vào được cửa Phật thanh tịnh đây?"
Hỉ Ninh nghe thấy thế thì cực kỳ vui vẻ và nhướng mày với Tư An, “Ta biết ngay công tử sẽ không bỏ lại chúng ta. Vừa lúc hôm nay ta câu được mấy con cá, lát nữa ta sẽ rán cho công tử ăn.”
Tư An thở dài và nhìn ra xa. Cách Mao Lư không xa là một gò đất hơi nhô lên, ông ấy nhìn nó rồi không nói gì nữa.
***
Cây táo chỉ còn cành khô lởm chởm, không có một cái lá nào. Trong đêm đen nó như nặng trĩu giống bộ xương khô.
Đông Phương Cát Bạch không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại đi vào ngõ nhỏ này. Sau khi chia tay Huống Doãn nàng vốn định tới tửu lầu ăn một bát cháo hạt dẻ nhưng ai ngờ cứ đi mãi tới khi hoàng hôn buông xuống nàng lại tới hẻm Nghi Lan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT