Nói tới đây hắn quay đầu nhìn về phía Đông Phương Cát Bạch và chậm rãi nói, “Tiểu Bạch, ngươi nói cha mẹ ngươi đột nhiên bỏ ngươi mà đi, vậy ngươi có nhớ mấy ngày trước đó có chuyện gì xảy ra không?"
Nàng nhìn tờ giấy bị gió thổi rồi ngón tay nhẹ vuốt ve nó giống như cảm nhận hơi ấm của ai đó còn vương trên đó. Tuy hơi ấm này từ trước đến giờ chưa từng thuộc về nàng.
“Tiểu Bạch.” A Thân ở bên cạnh gọi nhẹ một tiếng thế là nàng quay đầu và nhìn vào đôi mắt hắn. Đột nhiên nàng nhớ ra lời chỉ trích của hắn và thu lại suy nghĩ sau đó nhíu mày nhớ lại chuyện mười mấy năm trước.
“Bọn họ...... mang ta đi dạo phố,” nàng vừa nhớ lại vừa nói, biểu tình đau khổ và rối rắm, “Ngày đó ta được ăn kẹo đường và váng sữa, còn được xem diễn Bì Ảnh. Đó đều là những việc trước đó ta nghĩ cũng không dám nghĩ..... Nhưng ngay khi về nhà cha mẹ bắt đầu thu dọn hành trang. Thoạt nhìn bọn họ cực kỳ sốt ruột. Ta hỏi bọn họ muốn làm gì nhưng chẳng ai nói lời nào. Bọn họ chỉ sửa sang lại hành lý sau đó rời đi, thậm chí không quay đầu liếc nhìn ta một cái......"
“Ta rất sợ, trực giác nói cho ta rằng họ không cần ta nữa. Vì thế ta mới chạy ra khỏi nhà và đi ra khỏi thành, tới Bích Sơn......"
“Bọn họ mang ngươi đi dạo phố,” A Thân như suy nghĩ gì đó mà nhìn tổ chim én dưới mái hiên rồi lại nhìn nàng, “Tiểu Bạch, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?"
Đông Phương Cát Bạch rũ mắt nhìn tờ giấy ố vàng bên miệng giếng bị gió đêm thổi xôn xao, “Sau này trưởng thành hơn ta ngẫu nhiên sẽ nghĩ có phải bọn họ áy náy khi bỏ quên ta nên muốn bồi thường hay không......"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play