“Thú vị thật.” Đông Phương Cát Bạch xoa mắt cười ngây ngô và nghĩ đá trong núi này hàng năm bị lão quỷ A Thân kia nhuộm bằng hơi thở của hắn nên bề ngoài cũng dần giống với hắn rồi.
“Giống hắn không tốt đâu, đặc biệt là cái miệng thối của hắn.” Nàng duỗi tay đẩy tảng đá kia nhưng ai ngờ nó lại chỉ là cái bóng giống với A Thân vì thế tay nàng lỡ đà, cả người xuyên qua nó đâm sầm vào một gốc liễu thô ráp phía sau.
Mặt nàng nóng rát đau đớn khiến men say tan hơn nửa. Nàng xoa xoa mắt và nhìn về sau thế là trái tim lập tức nhảy bắn lên: Làm gì có tảng đá nào? Cái kẻ đang đứng đưa lưng về phía mình không phải lão quỷ kia thì là ai?
Nàng sợ tới độ hồn muốn lìa khỏi xác. Cảm giác say còn lại trong lòng cũng biến mất. Nàng nhón chân, muốn nhân lúc lão quỷ chưa để ý mà lặng lẽ trốn đi nhưng vừa xoay nửa vòng A Thân đã liếc mắt qua. Hắn nhíu mày dùng quạt lông chỉ chỉ lên người nàng, “Ngươi đúng là đồ ngốc, làm hỏng bộ xiêm y đẹp như thế."
Nàng nâng cánh tay ngửi ngửi mùi thì chỉ thấy toàn mùi rượu thịt thế là ngượng ngùng ngửa mặt nhìn hắn nói, “Đúng là hơi mùi.”
A Thân thở dài, ánh mắt nhìn tà váy của nàng và vừa khiếp sợ vừa thương tiếc. Trên nhụy của đóa hoa hạnh là một vệt dầu vàng óng ánh, quả thực mất hết cảnh quan.
“Cởi ra ngay.” Hắn lắc lắc quạt lông và phun ra mấy chữ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play