Thành Chương Đài có tám cổng cả trên bộ và đường thủy, nhưng bốn cổng đường thủy đã lâu không được sử dụng vì con sông cạnh đó khô cạn.
Trước mặt Thẩm Mậu Lâm là cổng phía bắc Vu Môn. Mưa bụi mịn màng phủ lên trời đất, cọ rửa tường thành rêu phong, lau sạch cánh cửa thành màu đỏ khiến nó sáng bóng.
Lại là cửa thành...... Thẩm Mậu Lâm nhớ tới việc trước đây. Hôm nay hắn cố ý không đi Xương Môn dù nơi ấy cách quan đạo gần hơn mà chọn Vu Môn ít người. Tất cả đều vì bí ẩn chưa lời giải đáp kia đã hình thành bóng ma trong lòng hắn.
Lòng hắn do dự, con ngựa cảm nhận được tâm sự của chủ nên cũng thả bước chậm hơn. Mưa bụi lất phất phủ lên hai người. Thẩm Mậu Lâm sờ sờ bờm ngựa ẩm ướt thì khẽ nhếch miệng cười, “Ta đã từng thấy máu, thấy cả các vị quan lớn bị chém đầu mà còn phải sợ một cánh cửa thành chắc?”
Con ngựa kia hiểu nhân tính nên vừa nghe thế đã hí một tiếng đáp lời sau đó bước nhanh hơn, lao về phía Vu Môn. Thẩm Mậu Lâm ngồi vững vàng trên lưng ngựa và nhìn cửa thành mở rộng. Chỉ thấy giữa đường không có quá nhiều xe ngựa tới lui nhưng dòng người chưa từng ngắt quãng thế là trong lòng càng thêm an tâm một chút. Hắn giục ngựa đi nhanh, tới trước cửa thành hắn thấy Bích Sơn cách đó không xa phủ trong một tầng tơ liễu màu trắng, nhìn thật giống một ngôi mộ khổng lồ.
Không biết sao lòng hắn đột nhiên “Lộp bộp” một tiếng. Con ngựa cũng đột nhiên dừng bước, vì quá đột ngột nên suýt thì hất Thẩm Mậu Lâm xuống đất.
Thẩm Mậu Lâm cảm thấy kỳ quặc nên hai đầu gối vẫn kẹp chặt bụng ngựa giục nó đi về phía trước. Nó miễn cưỡng dịch chân rồi đột nhiên hí lên một tiếng thê lương sau đó lùi lại mấy bước, khiến đội ngũ phía sau cũng bị rối loạn và sôi nổi lùi lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play