Vào lúc đám mây ở chân trời bị nhuộm thành màu hồng nhạt, gió cũng chậm rãi dừng lại, Thành vẫn không chờ được vị lang trung tới khám bệnh cho Triển Thượng.
Triển Thượng càng sốt càng cao, môi đã khô rộp, tiếng hít thở ngắn lại. Mà điều khiến nàng lo lắng nhất chính là hắn đã rơi vào hôn mê. Bất kể nàng gọi thế nào hắn cũng chỉ có thể cố sức mở mắt he hé sau đó lại nặng nề khép lại.
Thành thấy lòng mình bất an, chỉ cảm thấy thời gian cứ trôi đi giống như nhịp trống thay phiên nhau gõ vào lòng khiến nàng cực kỳ hoảng sợ.
Cuối cùng nàng hạ quyết tâm nhìn thoáng qua Triển Thượng đang cuộn người trong chăn và đứng dậy lệnh cho hạ nhân chuẩn bị xe để tự mình ra cửa tìm lang trung.
Xe vừa ra khỏi ngõ đã không đi nổi nữa. Giữa đường là một đám người như thủy triều cuồn cuộn đi về phía cửa thành. Đừng nói xe, ngay cả một người cũng khó mà chen qua đám người kia được. Thành quyết đoán xuống xe mang theo hai nô tỳ và hai gia đình đi đường tắt tới hiệu thuốc ở thành nam. Tuy vẫn phải chen chúc lại mất thời gian gấp đôi nhưng ít nhiều bọn họ cũng chạy tới được nơi ấy trước khi trời tối.
Nhìn bảng hiệu của hiệu thuốc nàng thở nhẹ một hơi nhưng khi nghe dược đồng nói lang trung đã được gia đình nhà mình mời đi một canh giờ trước thì lòng Thành chợt chìm xuống: Nếu là một canh giờ trước thì họ phải về đến nhà rồi chứ, sao vẫn không thấy người? Trên đường đã xảy ra việc gì ư?
Thành mang theo tâm sự nặng nề đi ra khỏi cửa hàng và mơ hồ nghe thấy tiếng nô tỳ gọi mình ở phía sau nhưng chưa kịp nghe rõ ràng nàng đã bị thứ gì đó đập mạnh vào lưng, cả người nhào về phía trước, ngã trên gạnh lát đường cứng rắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play