Huống Doãn bĩu môi: Mấy ngày nay hắn chỉ thấy cảnh điên loan đảo phượng, mây mưa sớm chiều còn nàng vẫn có tâm trạng quan sát mấy cái đó hả?
Nhưng nghe Đông Phương Cát Bạch nhắc nhở hắn mới nghĩ kỹ. Chẳng trách mấy ngày này hắn luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng không rõ không đúng chỗ nào. Ví dụ như hai vợ chồng này mặc áo tay dài, váy lụa. Bọn họ không ngồi ghế mà ngồi quỳ trên chiếu. Đồ bọn họ dùng đều là đồ gốm, hoa văn đơn điệu, màu sắc cũng tối tăm. Thoạt nhìn từ diện tích nhà cũng như số lượng nô bộc thì hai vợ chồng này hẳn là quý tộc. Đã là quý tộc còn dùng mấy thứ thô ráp như vậy đúng là khó hiểu.
Cứ thế suy nghĩ một lúc Huống Doãn mới gật đầu nói, “Đạo trưởng nói không sai. Như vậy xem ra hai ta đã quay về hơn 1000 năm trước......” Nói xong hắn lại cảm thấy cực kỳ hoang đường, miệng lẩm bẩm, “Kỳ lạ thật, người ta chết rồi lại không về Cửu U mà tới chỗ này ư?"
“Chủ quân chớ hoảng sợ,” Đông Phương Cát Bạch vẫn trấn định, “Có lẽ chúng ta còn chưa chết đâu.”
“Không chết hả?" Huống Doãn không dám tin tưởng bởi hồn đã lìa khỏi xác rồi thì sống sao nổi?
Đông Phương Cát Bạch cười đầy thâm ý, nhưng hai hàm răng lại nghiến chặt, “Theo ta thấy chúng ta bị đưa vào mê cảnh của tà ám rồi.”
Huống Doãn nghe thấy một từ “Bị” kia và thấy nàng nghiến răng thế là nghi hoặc lặp lại, "Là...... bị ai đưa vào đây thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play