Diệp Tranh đứng chờ trước cổng trường Đại học J suốt nửa tiếng đồng hồ, vẫn chẳng thấy bóng dáng Giang Khả Chu đâu.
Bình thường cũng không phải chưa từng có lúc phải chờ, có khi giáo sư dạy kéo dài giờ, hoặc sau tiết học có vấn đề gì cần hỏi. Nhưng mỗi lần Giang Khả Chu bị kẹt quá mười phút đều sẽ nhắn WeChat cho anh một tiếng, hôm nay chẳng hiểu sao, bên kia cứ im re không động tĩnh gì.
Diệp Tranh đang nghĩ có nên gọi điện hỏi một câu hay không, vừa cầm điện thoại lên thì cuộc gọi của Giang Khả Chu đã tới trước, giọng điệu nghe có chút kỳ quặc: “Cứu mạng. Anh qua đón em một chút được không?”
Diệp Tranh nghe cậu nói chuyện không giống như đang rất khẩn cấp, ngược lại là có vẻ cực kỳ bất đắc dĩ, liền cười hỏi: “Làm sao vậy?”
Giang Khả Chu không đáp lời, ống nghe bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng “meo~” nhỏ xíu.
“Anh tới rồi sẽ biết,” Giang Khả Chu nói, “Nhanh lên, ở vườn hoa sau tòa nhà văn phòng.”
Mấy tháng nay Diệp Tranh đưa đón Giang Khả Chu đi học mỗi tuần, sớm đã thuộc lòng địa hình trường Đại học J. Anh đỗ xe xong thì men theo lối mòn vòng ra phía sau tòa nhà của học viện. Lúc này trong vườn hoa chỉ có vài sinh viên, Giang Khả Chu quay lưng về phía anh, nửa thân người bị giàn dây leo che khuất, đang cúi đầu nhìn cái gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT