Giang Khả Chu vịn cửa đứng gần một phút, đầu óc trống rỗng mới dần dần khôi phục lại ý thức. Cậu trấn tĩnh lại, xoay người như không có chuyện gì xảy ra, cố tình giữ một khoảng cách:
“Không ngờ hôm nay dì lại đến, tiếp đón không chu đáo, trong nhà chưa kịp thu dọn, mong dì lượng thứ.”
“Câu này nói hay đấy, tôi là dì đến thăm Diệp Tranh, đâu cần phải báo trước cho cậu.” Hôm nay rõ ràng Tống Tiệp đến là để gây chuyện, “Cũng không soi lại xem bản thân nặng nhẹ bao nhiêu, thật sự coi mình là chủ nhà à. Diệp Tranh đâu? Dì Tạ đâu?”
Bà ta có thể lên mặt sai bảo, nhưng Giang Khả Chu thì không thể thất lễ. Dù những lời của Tống Tiệp như sắp đâm thẳng vào mặt cậu, Giang Khả Chu vẫn giữ lễ độ:
“Ngài Diệp đã đi làm, bảo mẫu đang nghỉ phép, vẫn chưa về.”
Cô gái trẻ mang theo là một con chó giống Pomeranian Anh quốc, vẻ mặt dữ tợn, có lẽ vì sợ người lạ nên cứ sủa không ngừng về phía cậu. Không ngờ Giang Khả Chu còn sợ nó hơn, đi đường cũng phải né tránh, chỉ là nét mặt vẫn giữ được bình tĩnh nên không ai nhìn ra:
“Mời hai người ngồi, có muốn uống gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play