Ngày đầu tiên của năm mới, hai người suýt nữa ngủ quên.
Sau một tháng nghỉ ngơi, thói quen sinh hoạt của Giang Khả Chu trở nên điều độ, nên cậu tỉnh dậy trước Diệp Tranh. Áo ngủ của cậu bị ném trên thảm cạnh giường của Diệp Tranh, lưng trần trắng trẻo dán sát vào lồng ngực ấm áp của người đàn ông, cách một lớp lụa mềm mại. Có một thứ cứng ngắc cộm vào thắt lưng cậu, đầu óc còn lơ mơ vì buồn ngủ bỗng chốc tỉnh táo lại.
Ánh đèn trong sương mù, tiếng chuông giao thừa, một đĩa sủi cảo được hâm nóng hai lần... còn có “đoàn viên” mà Diệp Tranh tự tay mang đến trước mặt cậu – điều mà trước kia cậu không dám mơ tưởng đến.
Cậu nhẹ nhàng gỡ cánh tay đang ôm quanh eo mình của Diệp Tranh, lặng lẽ trườn ra khỏi vòng tay ấm áp. Vừa định ngồi dậy thì phát hiện mắt cá chân không biết từ lúc nào bị buộc một sợi dây đỏ.
Sợi dây đỏ xâu qua sáu hạt châu vàng, chính giữa đính một chiếc bùa bình an bằng ngọc, chất ngọc ấm áp dịu dàng, trên bùa còn có hoa văn chạm rỗng, nhưng do tư thế không tiện nên cậu không nhìn rõ. Giang Khả Chu không rành về trang sức, chỉ dựa vào cảm giác mà đoán đại khái có thể là ngọc Hòa Điền hoặc dương chi, cả chuỗi không lớn, vừa vặn hơi rộng hơn cổ chân một chút, tinh xảo đeo trên mắt cá xương xẩu. Vàng ngọc dây đỏ làm nền cho làn da trắng, nhìn qua thực sự rất đẹp.
Nhưng Diệp Tranh buộc cái này cho cậu làm gì?
“Thích không?” Nhân lúc cậu còn ngẩn người, thân hình cao lớn ấm áp liền thuận thế dán sát lại. Cằm người đàn ông tựa lên vai cậu, môi lướt nhẹ qua vành tai, giọng uể oải vắt trên người cậu, “Sáng sớm không mặc quần áo ngồi cạnh anh, còn trách anh không đủ huyết khí sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT