Trước khi rời khỏi thượng kinh, Trương Đình An cầm thanh đao đã cùng mình chinh chiến sa trường, cắt từng lá thư cũ kỹ đã ố vàng thành hai mảnh.
“Dư Hoài.” Có tiếng cười khẽ vọng về từ trong hồi ức.
Hắn run run hàng mi nhìn sang, thấy Lý Bỉnh Thánh khi ấy vẫn chưa búi tóc đang cười tủm tỉm cúi người về phía mình: “Sao lại trốn đến đây nữa rồi, không muốn gặp ta sao?”
Bấy giờ, hắn học hành vô cùng kém cỏi, lạc lõng giữa đám thư đồng học cùng, đến cả Thái phó cũng nói hắn làm ô nhục gia môn Trương gia.
Nhưng Lý Bỉnh Thánh chẳng hề để tâm, nàng luôn tìm được hắn trong mọi ngóc ngách, rồi chìa bàn tay sạch sẽ về phía hắn: “Dẫn ta đi câu cá được không?”
“Điện hạ nên lấy việc học làm trọng.”
“Đã quá nhiều người nói với ta mấy lời này rồi, ta không muốn nghe ngươi nói thêm nữa.” Nàng bất mãn chu môi, làn da trắng nõn ửng lên sắc hồng trong veo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT