Khi Trương Tri Tự tan triều thì bị Trương Nguyên Sơ chặn lại.
“Những lời con nói lúc nãy là có ý gì?” Sắc mặt Trương Nguyên Sơ không được tốt cho lắm, “Cái gì gọi là ‘chế độ cũ nhiều bệnh tật, cần người tài mới mới có khí tượng mới’? Khoa cử là đại sự cỡ nào, những năm qua đều do mấy vị lão đại nhân ở Thượng thư tỉnh chủ trì, xưa nay chưa từng xảy ra sai sót. Con mới được thánh quyến mấy ngày mà đã dám ăn nói ngông cuồng như vậy?”
Trương Tri Tự tự mình đi ra ngoài cung: “Chuyện bệ hạ đã bằng lòng, phụ thân hà tất phải nói thêm.”
“Con đây là cậy được bệ hạ tin tưởng mà làm càn!” Ông ta thấp giọng quát mắng, “Trưởng bối trong nhà khổ tâm gây dựng bao nhiêu năm, chỉ một câu nói của con đã hủy hoại nó trong thoáng chốc. Con không hiểu chuyện như vậy, ai dám giao gánh nặng gia tộc cho con?”
Trước kia khi Trương Tri Tự chỉ là chủ quan của Tạo Nghiệp Ty, trưởng bối nhà họ Trương rất yên tâm để y quán xuyến thu nhập trong nhà, liên lạc qua lại giữa các phòng.
Nhưng nay y vào Tam Tỉnh được thánh quyến ưu ái, bọn họ lại có thêm nhiều nghi ngờ và kiêng kỵ, không chỉ để con cháu tứ phòng tiếp quản lượng lớn cửa hàng, mà mỗi dịp lễ tết tế tổ còn luôn đẩy vị trí của y ra sau.
Trương Tri Tự biết rất rõ hành động hiện giờ của mình đã không còn phù hợp với yêu cầu của bọn họ đối với người thừa kế, đương nhiên sẽ phải đón nhận vài lời răn đe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT