Chương 14: Cảnh báo! Hệ thống an toàn khởi động

Tần Mặc không cùng Tiểu Võ đi ra ngoài, điều này khiến Cố Niệm khá bất ngờ, nhưng cô cũng không hỏi nhiều. Lỡ như anh ta có điều khó nói hoặc bí mật riêng, hỏi ra chẳng khác gì ép người ta, ngược lại còn thấy khó xử.

Chiều hôm đó không có khách nào đến, Cố Niệm vui vẻ vì được thảnh thơi.

Cô ghé vào nhà ăn kiểm tra một vòng, thấy Phương Hữu Vi vẫn đang chuẩn bị nguyên liệu cho bữa tối. Sắc mặt ông hồng hào, tinh thần cũng rất tốt. Nhìn một cái là biết ngày khai trương hôm nay cực kỳ suôn sẻ.

Phương Nguyệt ngồi yên lặng trên ghế, ngoan ngoãn và trầm tĩnh.

Cố Niệm đi tới, nhẹ nhàng xoa đầu cô bé:

“Hôm nay khí sắc không tồi nhỉ? Ra ngoài hít thở không khí vẫn là tốt hơn, cả ngày ở trong phòng dễ buồn chán lắm.”

Phương Nguyệt ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh:

“Thấy chị Cố là em hết buồn luôn!”

Cố Niệm bật cười, nhẹ nhéo má cô bé:

“Ôi chao, cái miệng nhỏ này đúng là ngọt thật!”

Thấy Phương Hữu Vi đang lấy bí đỏ ra để chuẩn bị, cô chợt nhớ tới hai quả bí siêu to trong vườn sau:

“Phương đại ca, hôm nay bận cả ngày rồi, tranh thủ nghỉ ngơi chút đi.”

Phương Hữu Vi tháo găng tay, cười hiền hòa:

“Nói ra thì cô không tin, hôm nay tôi chẳng thấy mệt chút nào, ngược lại còn cảm thấy rất hưng phấn.

Lâu rồi không nấu ăn, thấy người khác ăn ngon miệng, lòng tôi liền vui vẻ!”

Nụ cười nơi khoé mắt ông thật ấm áp và mãn nguyện.

Cố Niệm đi tới mở tủ lạnh, nguyên liệu bên trong được sắp xếp gọn gàng:

“Cái tủ lạnh này đặc biệt lắm, để đồ vào lúc nào lấy ra vẫn y nguyên như vậy. Thời gian như bị ‘đóng băng’, không lo bị hỏng hay mất vị. Anh có thể chuẩn bị đồ ăn trước, cho vào đây, tiết kiệm được khối thời gian đấy.”

Phương Hữu Vi cắt bí đỏ thành từng khối đều đặn, cười đáp:

“Hôm qua cô đã nói rồi, hôm nay bận quá quên mất tiêu. Lát nữa tôi thử xem!”

Hai mươi phút sau, khi thức ăn nóng hổi được mang ra, Phương Hữu Vi hoàn toàn bị thuyết phục:

“Cái này không còn là công nghệ cao nữa… đúng là công nghệ đen luôn rồi!”

Bà chủ Cố đúng là quá lợi hại. Tủ lạnh lớn đến mức đủ chứa thực phẩm cho ba ngày. Nguồn năng lượng dùng cho bếp nấu cũng cực kỳ tiện lợi.

Bầu trời ngoài cửa sổ dần sẫm màu, mang theo chút lành lạnh đầu đông.

Sau bữa tối, Cố Niệm tản bộ trong sân tiêu thực, Hắc Thất và Thúy Thúy chạy đùa bên cạnh.

Bỗng nhiên, tiếng bước chân dồn dập vang lên từ cầu thang.

Cố Niệm quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt đầy lo lắng của Phương Hữu Vi:

“Sao vậy?” – Cô cau mày hỏi.

Phương Hữu Vi mồ hôi đầm đìa, giọng run rẩy:

“Nguyệt Nguyệt… đột nhiên phát sốt! Toàn thân đỏ rực, giống như bị năng lượng thiêu đốt!”

Cố Niệm cả kinh:

“Hồi nãy vẫn còn ổn mà? Sao lại sốt đột ngột?”

Phương Hữu Vi giậm chân:

“Là lỗi của tôi! Vừa rồi con bé nói lạnh, môi trắng bệch. Tôi sợ quá… nên cho nó ăn Viêm Dương thảo!”

Hai người vội vã chạy đến phòng. Phương Hữu Vi đẩy cửa, Cố Niệm lập tức tiến lại gần mép giường.

Phương Nguyệt toàn thân đỏ ửng như tôm luộc, cuộn tròn lại, khuôn mặt đau đớn r*n rỉ.

Cô cau mày, sờ trán cô bé:

“Anh cho nó ăn cả cây Viêm Dương thảo?”

Phương Hữu Vi giọng khô khốc, nước mắt chảy ròng:

“Phải… tôi không hiểu sao lại làm vậy, lúc đó chỉ nghĩ cứu con bé thôi…”

Cố Niệm hiểu được: có lẽ ông quá lo sợ, thấy dấu hiệu hàn độc liền xem Viêm Dương thảo như cỏ cứu mạng mà cho uống hết.

“Đau… đau quá…”

Tiếng r*n rỉ khiến tim Phương Hữu Vi thắt lại. Ông quỳ gối bên giường, nắm lấy tay con gái:

“Đừng đau nữa, ba xin lỗi… nếu có thể, để ba chịu thay con được không? Cầu trời đừng để con bé khổ nữa…”

Thấy Phương Nguyệt bắt đầu run rẩy, Cố Niệm lập tức ra lệnh:

“Đỡ con bé ngồi dậy!”

Phương Hữu Vi hoảng loạn đến mức tay chân luống cuống, phải mất vài giây mới bế được con gái ngồi dậy.

Cố Niệm giữ lấy cằm cô bé, dịu giọng:

“Nguyệt Nguyệt ngoan, há miệng ra, chị cho uống thuốc, sẽ không đau nữa.”

Cô bé chậm rãi há miệng. Cố Niệm lập tức đổ nửa lọ dịch tinh lọc trung cấp vào.

Khoảng mười phút sau, Phương Nguyệt dần giãn mày, sắc mặt vẫn hồng nhưng đã ngừng run rẩy, như thể đã ngủ yên.

Cố Niệm ngẩng đầu thấy ánh mắt Phương Hữu Vi đờ đẫn, liền khẽ vỗ:

“Anh không sao chứ? Mau đặt con bé xuống nghỉ.”

Phương Hữu Vi như bừng tỉnh, thấy con gái hô hấp đều đặn mới nghẹn ngào:

“Cảm ơn… thật sự cảm ơn cô…”

Cố Niệm lau mồ hôi sau cổ:

“Không có gì đâu, Nguyệt Nguyệt sẽ ổn thôi. Nhưng anh cũng phải giữ vững tinh thần, đừng để ngã bệnh, hiểu chưa?”

Đôi khi, con người chỉ cần một niềm tin để trụ vững. Nếu để suy sụp, ngay cả thuốc cũng không cứu nổi.

Cũng may Phương Hữu Vi đã bình tĩnh lại. Ông nắm chặt tay, kiên định nói:

“Tôi không sao. Tôi phải chờ con tỉnh lại!”

Cố Niệm trở lại phòng, trong lòng mang theo nghi hoặc: phản ứng của Nguyệt Nguyệt có phải là tác dụng phụ sau khi ăn Viêm Dương thảo?

Nghe Phương Hữu Vi nói Nguyệt Nguyệt cảm thấy lạnh, điều đó cho thấy trong cơ thể con bé vẫn còn tồn dư hàn độc. Viêm Dương thảo cấp 3 vốn dùng để giải độc Băng Tinh Cua cấp ba — lẽ ra phải triệt tiêu hoàn toàn, nhưng có vẻ không hiệu quả như mong đợi.

Chẳng lẽ vấn đề nằm ở chỗ trước đó con bé đã uống dịch tinh lọc?

Cẩn thận nghĩ lại, khả năng này không phải không có. Rất có thể là dược tính của Viêm Dương thảo quá mạnh, dẫn đến phản ứng ngược.

Nghĩ vậy, cô nằm xuống giường, quyết định sáng mai sẽ đi xem tình trạng của Nguyệt Nguyệt thế nào.

Nửa đêm.

Cố Niệm đang ngủ thì bị hệ thống đánh thức:

> 【CẢNH BÁO! Có người đang cố tình phá hoại khách sạn, hệ thống an toàn khởi động!】

Cô lập tức mở giao diện theo dõi, trong lòng thầm chửi bới:

Lại là mấy kẻ rảnh rỗi không chịu ngủ, nửa đêm ra phá phách!

Màn hình hiện ra hình ảnh sáu bảy người đang dùng dị năng tấn công cửa khách sạn. Ngũ quang thập sắc bắn loạn cả lên, trông chẳng khác gì pháo hoa.

Một lát sau, âm thanh vang lên từ màn hình:

“Quái thật! Cửa này sao đánh mãi không mở?”

“Có người bên trong đấy! Chắc là dê béo! Đến nước này mà còn không ra, chắc sợ rồi!”

“anh Đao, anh tính sao?”

“Còn tính gì nữa! Phá nát cái chỗ này cho tao! Dám làm rùa rút đầu à?!”

Nghe mấy lời hùng hổ của chúng, Cố Niệm ngáp dài, lười biếng chui lại vào chăn.

Được thôi, cứ để chúng đánh đi. Trời lạnh thế này, để đông đá cho tỉnh ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play