Phần 1 – Chương 1: mở đầu bị hãm hại
Cố Niệm chậm rãi mở mắt.
Trời đầy bụi bay, khói mù cuộn lên che khuất tầm nhìn. Ở đằng xa, các tòa cao ốc sụp đổ, lộ ra bộ khung rỉ sắt đen ngòm.
Trong không khí là mùi tanh tưởi hỗn hợp của thịt thối và kim loại hoen rỉ, xộc thẳng vào xoang mũi.
“Khụ khụ.”
Cô ngồi co rút trong một góc phế tích, lưng dựa chặt vào tường xi măng lạnh ngắt. Yết hầu đau rát vì hít phải bụi mù.
Chỉ vài phút trước, cô phát hiện mình... xuyên thư.
Xuyên đến tận thế luôn mới oái oăm chứ.
Tên truyện cô xuyên vào là 《Mạt Thế Trọng Sinh: Lão Đại Nuông Chiều Tôi》.
Một cuốn ngôn tình đội lốt mạt thế — 2/3 nội dung kể chuyện yêu đương sướt mướt giữa nam – nữ chính, phần còn lại nói về hành trình nữ chủ sau khi trọng sinh mạnh cỡ nào, trả thù sướng ra sao. Đúng chuẩn “sảng văn”.
Vấn đề là…
Cô xuyên vào pháo hôi đầu truyện, còn là pháo hôi chết không toàn thây — Cố Niệm.
Tử trận ở đầu đường, chưa qua nổi chương 1.
Không có cửa quay lại.
Trong đầu cô hiện lên ký ức của nguyên chủ.
Theo cốt truyện, hôm nay là ngày Cố Niệm cùng nữ chính Cố Nhu ra ngoài làm nhiệm vụ với tổ đội Ám Ảnh.
Mà Cố Nhu — sau khi trọng sinh — đã cố tình dẫn cô đến đúng vị trí này, để trả thù.
Ở đây có một thực vật biến dị cấp cao – Huyết Diễm Đằng.
Nó biết di chuyển, biết ẩn nấp, thậm chí từng tiêu diệt cả một căn cứ trung cấp trong đời trước.
Vì dụ được Huyết Diễm Đằng chú ý, Cố Nhu đã lén bôi máu thỏ sí nhĩ lên áo của nguyên chủ.
Lúc này, cúi nhìn cổ áo dính máu, Cố Niệm cạn lời đến mức không muốn nói nữa.
Vừa định cởi áo ra —
Thì từ xa vang lên tiếng sột soạt… sột soạt…
Đến rồi sao?!
Cố Niệm căng thẳng, mồ hôi lạnh chảy dọc thái dương, tim đập như trống dồn.
Tiếng động mỗi lúc một gần…
Không được, không thể ngồi chờ chết!
Nhìn quanh, cô phát hiện dưới một bệ đá cẩm thạch sụp đổ phía xa là một hố sâu — giống như cửa động, vị trí cực kỳ kín đáo.
Cô lập tức chạy về phía đó, định chui xuống ẩn nấp. Nhưng ngay lúc thân mình cúi xuống —
Một giọng máy móc lạnh lùng vang lên trong đầu:
【Phát hiện ký chủ phù hợp. Có muốn trói định Hệ thống kinh doanh khách sạn không?】
Cố Niệm: “???”
Chưa kịp phản ứng, âm thanh lại vang lên:
【Phát hiện năng lượng dao động bất thường ——】
Phanh!
Một cây đỏ như máu đột ngột trồi lên từ lòng đất!
Huyết Diễm Đằng xuất hiện, từng nhánh dây leo to như cánh tay quấn quanh đầy gai nhọn đỏ rực. Nó vung mạnh, hất tung cả bệ đá lên trời rồi lao thẳng về phía cô!
Cố Niệm nắm chặt tay, toàn thân căng cứng, chuẩn bị đón lấy đòn chí mạng.
Ầm!
Một lồng kính pha lê trong suốt bất ngờ hiện ra, hất văng Huyết Diễm Đằng ngã nhào xuống đất!
Ngay sau đó, ánh sáng màu lục từ thân cây bay tới, đồng thời âm thanh hệ thống dồn dập vang lên trong đầu cô:
【Kích hoạt hệ thống sách tranh thực vật…】
【Cảnh báo! Số liệu dị thường!】
【Hệ thống đang dung hợp…】
【Dung hợp hoàn tất! Hệ thống mới thêm thành công!】
Cái gì? hệ thống? Còn cả sách tranh thực vật?
【Phát hiện khu vực hiện tại đã an toàn. Có muốn trói định hệ thống?】
Cố Niệm không hề do dự: “Trói định!”
【Hệ thống khách sạn kinh doanh trói định thành công! Vui lòng đặt tên khách sạn.】
Cô thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vốn tưởng sẽ chết, không ngờ lại trúng bàn tay vàng trời cho!
Quanh co tuyệt lộ, tái sinh giữa tận thế!
【Tên khách sạn: khách sạn Khải Minh– Đã xác nhận. Có muốn nhận gói quà người mới không?】
— “Nhận!”
Giây kế tiếp —
Một tòa nhà 2 tầng từ lòng đất chầm chậm mọc lên.
Cố Niệm: “!!!”
Không phải chứ? Đất bằng mọc lầu?
Dù chỉ có hai tầng… nhưng là lầu thật đó trời!
Nhìn giữa đống phế tích mọc lên một tòa nhà, Cố Niệm đột nhiên có cảm giác an toàn bùng nổ.
【Gói quà người mới đã phát, vui lòng kiểm tra và nhận.】
【Khách sạn hiện tại đã sửa chửa 60%, cấp bậc 1.】
Cố Niệm đẩy cánh cửa gỗ phát ra tiếng “kẽo kẹt”, tiến vào bên trong.
Đập vào mắt là một đại sảnh rách nát.
Thảm trải sàn cũ kỹ bị phủ đầy bụi tro và vết bẩn, không thể nhìn ra được màu sắc ban đầu.
Trên trần lủng lẳng một bóng đèn duy nhất, ánh sáng mờ nhạt đến đáng thương.
Bên trái là quầy lễ tân, mặt bàn phủ đầy tro bụi, phía sau là hàng loạt tủ gỗ mục nát, cửa tủ lệch lạc mở hé, trống không.
Bên phải là khu nghỉ chân, có một chiếc ghế sofa da đã nứt nẻ cùng một bàn trà đơn sơ.
Cố Niệm hít sâu một hơi, rồi bước lên chiếc cầu thang ọp ẹp để đi lên tầng hai.
Thảm hành lang đã mục nát, mỗi bước đi phát ra tiếng “kẽo kẹt” khó nghe.
Lưng cô bất giác lạnh, nổi cả da gà.
Cũng may ánh sáng ở đây vẫn tạm đủ để nhìn rõ.
Hai bên hành lang là các phòng khách.
Tổng cộng có 10 phòng, nhưng chỉ có 4 phòng được mở khóa – do cấp bậc khách sạn hiện tại chưa đủ để mở hết.
Bốn phòng mở được bao gồm: 2 phòng đơn tiêu chuẩn, 1 phòng đôi tiêu chuẩn, và 1 phòng đơn cao cấp.
Cố Niệm chọn căn phòng đơn cao cấp 206 làm nơi tạm trú.
【Phòng đã trói định cho ký chủ. Có muốn thiết lập quyền hạn ra vào?】
— “Có.”
【Thiết lập hoàn tất. Phòng chỉ cho phép ký chủ ra vào.】
Căn phòng tuy cao cấp, nhưng tình trạng cũng… chẳng khá hơn là bao.
Giấy dán tường bong tróc một nửa, nội thất xiêu vẹo.
Tủ quần áo nghiêng ngả, nệm giường lún sâu lò xo trồi lên, bồn rửa mặt cùng bồn cầu loang lổ rỉ sét.
Khó trách hệ thống bảo “sửa chữa 60%”, đúng là không thể ở ngay.
Nhưng dù sao cũng là nơi che mưa chắn gió, và còn có thể nâng cấp tiếp.
Cuối hành lang tầng 2 là một phòng ăn nhỏ.
Bàn ghế đổ nghiêng đổ ngả, bếp thì phủ đầy dầu mỡ và bụi bặm.
Sàn nhà dính nhớp, bước chân phát ra âm thanh “lẹp xẹp” khó chịu.
Cố Niệm nhăn mặt, quay xuống tầng một.
Sau quầy lễ tân có một cánh cửa nhỏ, không dễ nhận ra.
Cô đẩy cửa bước vào – là một sân nhỏ tầm 20 mét vuông, bên trong đầy phế liệu và rác vụn.
Chợt có một mảng màu đỏ đập vào mắt cô.
Cô tiến đến gần, vừa thấy liền hít một ngụm khí lạnh:
Bản Mini Huyết Diễm Đằng?!
Thể tích hiện giờ chỉ bằng lòng bàn tay, có lẽ sau khi bị hút mất khối năng lượng màu lục kia, nó rơi vào trạng thái suy yếu.
Không rõ lúc nào lén bò vào chui dưới đất.
Nó uể oải không phấn chấn, nhưng khi thấy cô bước đến gần liền lắc lắc thân mình lấy lòng, chẳng còn vẻ hung tàn vừa rồi.
Cố Niệm nhíu mày, cảnh giác lui một bước.
Dù thân hình nó thu nhỏ, nhưng ai biết được khi hồi phục sẽ thế nào?
Huống hồ đây là một thực vật biến dị cấp 5 , lại là loại hút máu và tấn công bằng lửa – tuyệt đối không thể khinh thường.
Giải quyết thế nào để tránh hậu họa đây?
Ánh mắt Cố Niệm trở nên nguy hiểm.
Huyết Diễm Đằng khẽ rùng mình, run bần bật…
【Phát hiện thực vật biến dị cấp 5: Huyết Diễm Đằng. Đã ghi nhận vào Sách tranh thực vật.】
【Đối tượng đã hoàn toàn thần phục! Nhận được 5000 tích phân!】
【Kích hoạt giao diện Sách tranh thực vật – Hệ thống cửa hàng đã mở!】
Cố Niệm: “???”