Vân Niệm vốn nghĩ sau khi tế bái xong sẽ về lại khách điếm, dù sao nàng không có ở đó, không biết Tiểu Lang sẽ làm càn đến mức nào. Nhưng hương rượu mát lạnh từ trước mộ bay tới, theo gió chui vào mũi, càng gợi lên cơn thèm trong dạ dày nàng.
Vân Niệm lắc lắc hồ lô rượu tử kim, khẽ lẩm bẩm: “Chỉ uống một ngụm thôi.”
Thế nhưng, một ngụm rượu mạnh xuống bụng, cảm giác đã sớm đi xa lại ùa về. Vân Niệm lảo đảo, không bao lâu thì ngã xuống đất, ngủ thiếp đi.
Khi nàng tỉnh lại, trời đã sáng rõ. Đêm qua không biết có một trận gió thế nào, thổi rụng rất nhiều cánh linh hoa lan, như sợ Vân Niệm bị lạnh, phủ lên người nàng một lớp dày.
Vân Niệm xoa cái đầu vẫn còn mụ mị, ngẩng lên nhìn bầu trời, trăng rằm Trung Thu đã không còn.
Nghỉ ngơi một lát, Vân Niệm từ biệt chủ nhân ngôi mộ, quay về.
Nhớ đến những đóa linh hoa lan này, Vân Niệm lại muốn trở về Vân gia, xem nơi ở cũ của mẫu thân. Những đóa hoa ấy không được chăm sóc, không biết giờ ra sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT