Bản thân mình là người có bàn tay vàng thì biết làm sao bây giờ? Quỳ lạy luôn.
Chiêm Ngôn mặc kệ hệ thống đang phun tào, tiện tay tính sơ qua tốc độ khi nãy của mình.
Hả?! Vậy chẳng phải gần bằng tiêu chuẩn của vận động viên quốc gia rồi sao?!
Quả nhiên, khi con người đang trong trạng thái kích động, tiềm năng sẽ bùng nổ!
Rời khỏi giao diện tìm kiếm và giao diện ăn dưa, Chiêm Ngôn mở mục lưu trữ ra xem. Đây là nơi trước kia cậu lưu lại các tin tức có gắn nhãn cá nhân.
Hiện tại, ngoài nhãn dưa cũ, trong giao diện còn xuất hiện thêm mục chú ý đặc biệt tương ứng với phần hiển thị mới vừa được thêm ở giao diện chính.
Chiêm Ngôn nghiên cứu thử, phát hiện mục chú ý đặc biệt có giới hạn số lượng, hiện tại chỉ cho phép theo dõi tối đa năm người. Trong đó, cậu là một mục mặc định không thể xóa, nói cách khác, cậu còn có thể thêm bốn người nữa.
Không chút do dự, Chiêm Ngôn lập tức thêm ba, mẹ, anh trai và chị gái vào danh sách.
Trước đây, cậu từng cho rằng phải tôn trọng quyền riêng tư của người nhà, hầu như không bao giờ tìm kiếm tên họ trên hệ thống. Nhưng sau chuyện lần này, Chiêm Ngôn mới nhận ra hệ thống ăn dưa còn có thể dùng như một hệ thống cảnh báo nguy hiểm cực kỳ hiệu quả.
Nếu không nhờ hệ thống nhắc nhở, cậu căn bản đã không phát hiện ra mình đang bị quỷ đói theo dõi. Đến lúc chết chắc cũng không biết mình chết như thế nào.
Có mục chú ý đặc biệt này, lỡ như người thân gặp chuyện bất trắc, dù họ không kịp gọi điện hay liên lạc với cậu, cậu vẫn có thể biết được.
Nhưng sự thay đổi lớn nhất, lại là khu lưu trữ tin tức.
Giao diện giờ đây lấy hình ảnh vũ trụ sâu thẳm làm nền, phía trên phân ra sáu khu hiển thị chính, hai khu ở trên cùng, ba khu nằm giữa, còn một khu nằm dưới cùng.
Hai khu trên cùng lần lượt tên là “Linh” và “Vực”, ba khu ở giữa là “Năng lực”, “Tổ chức”, và “Sự vật”. Khu cuối cùng bên dưới là “Dị thường”.
Trong khu “Linh”, vị trí cao nhất hiện ra hai cụm chữ vàng: “Thiên Sư” và “Trọng Minh Yêu Vương”. Bên dưới đó là các thẻ tin màu tím, lam, lục và trắng, có người, có yêu, có quỷ, tất cả đều là các thực thể có linh hồn.
Khu “Vực” thì trưng bày các tin tức liên quan đến những địa điểm đặc biệt.
Bốn khu còn lại cũng được phân loại rõ ràng, mỗi khu đại diện cho một khía cạnh của thế giới dị thường mà cậu đang dần bước chân vào.
Có vẻ như sau lần nâng cấp này, hệ thống ăn dưa đã tự động phân loại toàn bộ thông tin, vốn dĩ các mục thông tin trước kia rất hỗn tạp giờ phân thành các chuyên mục riêng biệt.
Tuy nhiên, Chiêm Ngôn có cảm giác chuyện chưa dừng lại ở đó.
Cậu quan sát kỹ hơn, và phát hiện trên mỗi khu phân loại đều xuất hiện một thanh năng lượng mảnh dài. Độ đầy của mỗi thanh năng lượng lại khác nhau. Trong đó, thanh năng lượng của khu “Linh” đã phát sáng một ngôi sao nhỏ, giống như đã tích đủ điểm để kích hoạt tính năng nào đó.
Còn khu “Năng lực”, chỉ mới có một ngôi sao màu xám chưa được thắp sáng, trông như một dấu hiệu cho thấy vẫn còn thiếu điều kiện nào đó để kích hoạt.
Chiêm Ngôn chạm nhẹ vào ngôi sao nhỏ đã được thắp sáng, ngay lập tức, trước mắt cậu lại bị một loạt thông tin dồn dập làm cho choáng váng.
Cậu vội vàng đưa tay che mắt lại, trước mắt vẫn còn những dòng tin tức đang trôi hỗn loạn.
Khoan đã... lần trước cũng như thế này mà?
Lần đó, khi sợ anh trai bị quỷ đói ăn mất, cậu nắm chặt điện thoại, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất:
“Nhanh kết nối được tín hiệu, nhanh lên… mau bắt được sóng… mau bắt được tín hiệu…”
“Đinh–––”
Ngay lúc đó, giữa luồng tin tức đang trôi, một giao diện mô phỏng điện thoại đột nhiên xuất hiện, hiển thị đang thực hiện cuộc gọi tới Chiêm Cẩm Lí.
Cùng lúc ấy, trong phòng, Chiêm Cẩm Lí đang thu thập quỷ đói lại nhét vào một chiếc hộp sắt, nhìn thấy màn hình điện thoại hiện lên một cuộc gọi không rõ tên.
Anh hơi ngập ngừng rồi cũng bấm nghe: “…Alo?”
Chiêm Ngôn lập tức hoàn hồn, vội vàng nói: “Không có gì đâu anh. Em lỡ tay bấm gọi thôi. Anh cứ cúp máy đi nhé.”
Cậu nhanh tay ngắt cuộc gọi, chớp mắt vài cái, rồi nhận ra ngay khi cuộc gọi kết thúc, toàn bộ dòng tin tức đang trôi trước mắt lập tức biến mất.
Trên điện thoại cũng không có bất kỳ lịch sử gọi nào đến số của Chiêm Cẩm Lí, thế nhưng, cậu vẫn thực sự đã gọi được cho anh trai mình.
Thông qua hệ thống ăn dưa!
Ngay bên dưới ngôi sao nhỏ, một dòng chữ sáng hiện ra:
【 Thời đại đang phát triển, công nghệ đang tiến bộ. Hệ thống ăn dưa không thể lạc hậu! Hệ thống đời nay, không thua gì con người! 】
Đỉnh thật!!!
Hai mắt Chiêm Ngôn sáng rực lên. Cậu phấn khởi bắt đầu nghiên cứu và thử nghiệm chức năng mới một cách đầy hào hứng.
Chiêm Ngôn phát hiện, năng lực mới này không chỉ giới hạn ở việc gọi điện thoại. WeChat, website, thậm chí cả sóng radio, chỉ cần ý muốn của cậu làm chỉ dẫn, cậu đều có thể dựa vào nguồn thông tin của thế giới mà kết nối đến bất kỳ một điểm tín hiệu nào.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu phải biết được tọa độ của đối phương, ví dụ như số điện thoại hay thông tin định vị cụ thể.
Giống như lần trước, cậu muốn gọi cho anh trai, nên trong đầu nghĩ đến Chiêm Cẩm Lí, thế là hệ thống mới có thể dẫn dắt tín hiệu đến đúng nơi đó. Nếu không có chỉ dẫn cụ thể, thì chỉ có thể trôi dạt trong biển thông tin vô tận, không thể kết nối được gì cả.
Mà hiện tại, nơi Chiêm Ngôn muốn kết nối nhất, không gì khác ngoài diễn đàn Siêu Phàm.
Tuy nhiên, cậu không vội thử kết nối ngay. Trước hết, cậu chạy sang phòng của Chiêm Cẩm Lí, lấy điện thoại của anh trai mượn một chút. Mở nhật ký cuộc trò chuyện ra xem, bên trong hoàn toàn không có lịch sử cuộc gọi nào với cậu.
“Anh, vừa nãy anh có nhận được cuộc gọi của em không?” Chiêm Ngôn gõ một hàng chữ, đưa cho anh trai xem.
Chiêm Cẩm Lí gật đầu xác nhận, ánh mắt vẫn mơ hồ nhìn cậu em trai đang hành động đầy khó hiểu.
“Không có gì đâu ạ,” Chiêm Ngôn bịa đại, “Bạn em đang nghiên cứu một chương trình bảo mật số ảo, nhờ em hỗ trợ thử nghiệm chút.”
Vị Quỷ Vương đại nhân chưa rành về công nghệ hiện đại này cũng chưa nhận ra rằng em trai mình đã học được cách nói dối, lại còn là kiểu nói dối không chớp mắt.
Cho nên anh chỉ bình thản gật đầu, rồi cũng gõ lại một dòng: “Ừ, em thử đi.” Chiêm Ngôn âm thầm áy náy một chút.
Thì ra ngôi sao nhỏ màu xám kia chính là năng lực này.
【 Một người ăn dưa chân chính, tuyệt đối không biến mình thành quả dưa! Chúc mừng, bạn đã được mã hóa bảo vệ! 】
Như vậy thì cậu sẽ không còn sợ bị lần theo dấu vết nữa.
Chiêm Ngôn cũng đã đại khái hiểu rõ, lần nâng cấp hệ thống này, trọng điểm nhất chính là bảng phân loại thông tin.
Trước kia chưa có phân loại, muốn tích lũy đủ lượng từ khóa thông tin để mở khóa năng lực mới, không biết phải gom góp đến bao giờ mới đủ.
Còn bây giờ sau khi đã phân loại rõ ràng, nghĩa là lượng tích lũy và yêu cầu thăng cấp được chia nhỏ ra thành sáu nhánh như vậy cậu không cần phải tích trữ toàn bộ mới có thể nâng cấp, mà chỉ cần đạt chỉ tiêu ở một nhánh nhất định là đã có thể mở khóa một vài kỹ năng nhỏ, vô cùng thực dụng.
Sau khi Chiêm Ngôn rời đi, Chiêm Cẩm Lí lại một lần nữa thả con quỷ đói từ cái hộp thiếc ra.
Anh búng tay một cái.
Con quỷ đói đang hôn mê bất tỉnh bỗng mở bừng mắt tỉnh lại, miệng hét to: “Ta không bao giờ ăn đồ ngọt nữa đâu! Mật ong... quá gắt!”
Chiêm Cẩm Lí: ??
Chiêm Ngôn vừa lê cái chân bị căng cơ, vừa khập khiễng trở về phòng mình. Trên hành lang, cậu tình cờ chạm mặt chị hai – Chiêm Tuế Như đang đi từ ngoài về.
Chiêm Tuế Như sững người nhìn dáng vẻ nhăn nhó đau đớn của cậu: “Em bị làm sao vậy?”
“Chạy bộ sơ ý nên bị căng cơ...” Chiêm Ngôn đáp, mặt mày nhăn nhó.
Chiêm Tuế Như hoàn toàn không có tí tình chị em nào, cười phá lên chế giễu cậu không thương tiếc.
Chiêm Ngôn tức tối trừng mắt: “Sau này có tin dưa gì hay ho em sẽ không bao giờ chia sẻ cho chị biết nữa!”
Chiêm Tuế Như móc ra một lọ thuốc xoa từ túi áo: “Dùng cái này đi, hiệu quả còn tốt hơn thuốc trong nhà mình đấy.”
Chiêm Ngôn lết về phòng, quyết định trước tiên phải bôi thuốc rồi mới tiếp tục nghiên cứu cái hệ thống ăn dưa kia. Lọ thuốc chị gái đưa có mùi cỏ xanh nhè nhẹ, xoa lên đùi ấm ấm rất dễ chịu. Cậu nhẹ nhàng cử động thử vài cái vẫn còn hơi ê ẩm, nhưng không còn đau nhiều nữa. Loại thuốc gì mà hiệu quả nhanh vậy!
Sau khi có thể sử dụng năng lực mới, Chiêm Ngôn liền định truy cập vào diễn đàn Siêu Phàm, như vậy thì không cần vội vàng tới tìm Chân Hoa để tiết lộ thân phận thật của mình.
Về cái dị thường loạn mã kia, cậu vừa không có bằng chứng xác thực, vừa không thể chia sẻ nội dung từ hệ thống ăn dưa cho người khác thấy, kể suông ra thì chẳng ai tin.
Lúc đang bôi thuốc, Chiêm Ngôn tiện tay nhìn lại quả dưa trong hệ thống:
【 Sau khi tỉnh lại, con quỷ đói nghiêm túc cam kết trước “Cựu Quỷ Vương” rằng từ nay sẽ tuyệt đối không theo “đảng đồ ngọt” nữa, nó đã trở thành một “đảng đồ mặn” kiên định. 】
Chiêm Ngôn: Uy lực bánh kem của anh trai cậu ghê gớm tới vậy sao?
Nhưng mà, vì sao con quỷ đói phải tuyên bố điều đó trước “Cựu Quỷ Vương”? Chẳng lẽ “Cựu Quỷ Vương” cũng là thành viên của “đảng đồ mặn”?
Mà cái “Cựu Quỷ Vương” này rốt cuộc là gì? Lại là một từ khóa màu tím mới giống như “Thợ Thủ Công”, Chiêm Ngôn liền kéo từ này vào bảng phân loại tin tức, đồng thời suy nghĩ mở rộng thêm.
Là Quỷ Vương đời trước sao? Vậy thì có “Tiền Quỷ Vương” thì cũng có “Hậu Quỷ Vương”? Nếu thật có “Hậu Quỷ Vương”, liệu người đó có phải thuộc phe đồ ngọt không?
Sau khi bôi thuốc xong, Chiêm Ngôn bắt đầu thử kết nối vào diễn đàn Siêu Phàm. Trực tiếp liên kết tới có vẻ hơi khó, vì cậu hiểu biết về diễn đàn này còn quá ít, không thể xác định chính xác vị trí để ghép nối. Nhưng nếu muốn tìm hiểu về diễn đàn Siêu Phàm, thì tra cứu là được chứ gì!
Chiêm Ngôn thoát khỏi dòng tin tức, mở thanh tìm kiếm và gõ vào từ khóa: “Diễn đàn Siêu Phàm”.
Hệ thống ngay lập tức trả về một loạt tin tức:
【 “Bạch Mao Nhất Soái” vì đăng 10 bài tìm bạn trăm năm trong khu nhiệm vụ của diễn đàn Siêu Phàm, đã bị cấm ngôn 10 ngày. 】
【 Người dùng hoạt động thường xuyên “Thợ Thủ Công” sau khi bị cấm ngôn 3 ngày đã lập nick phụ tiếp tục spam diễn đàn. Vì tranh cãi với antifan của “Thiên Sư”, hắn lại bị cấm thêm 3 ngày nữa. 】
【 Người dùng “Không Có CP Không Hạnh Phúc” đã đăng fanfic ghép đôi “Thiên Sư” và “Trọng Minh Yêu Vương” ở khu tưới nước của diễn đàn Siêu Phàm, lập tức bị quản trị viên “Lĩnh Vực” ban vĩnh viễn. 】
【 Tài khoản “Lão Tử Vừa Cứu Vớt Thế Giới!” chưa xác minh danh tính thật, đã liên tục sử dụng chế độ thanh thiếu niên của diễn đàn Siêu Phàm hơn 2 tiếng, bị cưỡng chế buộc đăng xuất. 】
......
Cố Kiến Thừa nhìn giao diện điện thoại hiện ra chế độ thanh thiếu niên mà không nhịn được trừng mắt, buông một câu chửi thề.
Diễn đàn Siêu Phàm từ bao giờ có cái chế độ thanh thiếu niên này vậy? Là ai đầu óc có bệnh?!
Diễn đàn Siêu Phàm thường xuyên có người đăng nhiệm vụ thanh trừ dị thường, mà Vạn Sự Thông giờ không giúp được gì, Cố Kiến Thừa đành tính đến việc tự thân vận động.
Chỉ là một người đang bị Cục Quản Lý Dị Thường truy nã và phải lẩn trốn, đương nhiên hắn vẫn chưa từng làm xác thực thân phận.
Giả • thanh thiếu niên • Cố Kiến Thừa hung hăng trừng mắt nhìn giao diện diễn đàn, sau một lúc lâu, hắn thoát ra khỏi đó, mở WeChat:
“Ngôn Ngôn, em tan làm chưa ~”
Chiêm Ngôn vừa tắt hệ thống ăn dưa, liền mở WeChat trả lời: “Tan làm rồi.”
Cố Kiến Thừa dán mắt vào điện thoại, trong lòng nóng lòng chờ Chiêm Ngôn kể cảm nhận ngày đầu đi làm như thế nào.
Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, ba phút vẫn chưa có thêm tin nhắn…
Cố Kiến Thừa tức tối bấm loạn màn hình chẳng có gì thay đổi:
“Ngôn Ngôn, hôm nay là ngày đầu đi làm đó nha, cảm giác thế nào? [ mèo con thăm dò ]”
Chiêm Ngôn hồi tưởng lại một ngày của mình: Công việc tại tòa soạn Chân Khoa nhàn nhã, đãi ngộ tốt, điều quan trọng nhất là nó hoàn toàn phù hợp với hệ thống ăn dưa của hắn để quét tin tức. Đây là nơi tích lũy kinh nghiệm tốt nhất. Sau khi hệ thống được nâng cấp, cậu còn có thể có được năng lực liên thông thông tin, đúng là cơ hội tích lũy từ khóa mới trời cho.
Vừa hết giờ làm, lại còn trải qua cảm giác sinh tử bị quỷ đói bám theo, rồi chứng kiến bàn tay vàng được nâng cấp ngay sau đó.
Nghĩ đến đây, Chiêm Ngôn nhắn lại: “Rất kích thích.”
Cố Kiến Thừa: ???
“Em làm công việc gì vậy?”
Chiêm Ngôn suy nghĩ một lúc, rồi trả lời: “Cái này… anh thử đoán xem?”
“Đoán đúng rồi thì sẽ tìm được em.”
Cố Kiến Thừa nhìn chằm chằm những dòng chữ kia, lông tơ sau gáy hơi dựng đứng, con ngươi co lại đầy hưng phấn.
Hắn có năng lực để tìm ra Chiêm Ngôn đang ở đâu, điều đó với hắn mà nói là chuyện quá dễ dàng. Nhưng Chiêm Ngôn từ trước đến nay chưa từng chủ động nói cho hắn địa chỉ nhà. Bề ngoài Chiêm Ngôn trông có vẻ ôn hoà, đôi khi còn hơi ngốc nghếch, nhưng thực chất lại là người cực kỳ nhạy bén.
Nếu Cố Kiến Thừa tra xong địa chỉ rồi giả vờ "vô tình" đi ngang qua để tạo cảm giác tình cờ gặp gỡ, nhất định sẽ bị Chiêm Ngôn nhìn thấu. Vì vậy, hắn vẫn luôn ngoan ngoãn đóng vai một người bình thường đúng nghĩa.
Thế nhưng bây giờ, Ngôn Ngôn lại chủ động kêu hắn đến tìm mình.
Giống như... Con mồi chủ động tìm đến thợ săn.
Dù Chiêm Ngôn không phải con mồi. Nhưng việc này vẫn khiến Cố Kiến Thừa không thể không cảm thấy hưng phấn.
Bóng tối bên dưới hắn khẽ lay động, như mặt nước tĩnh lặng bị xáo động bởi bóng ma khổng lồ đang trồi lên. Dị thường đang giãy giụa một cách tuyệt vọng bên dưới, nhưng chỉ tạo ra được vài đợt sóng lăn tăn yếu ớt, người thợ săn đã sớm không còn hứng thú với nó nữa.
Cố Kiến Thừa ngồi xếp bằng trên bề mặt bóng đen, tay cầm điện thoại, những ngón tay thon dài, trắng bệch lướt nhẹ trên màn hình:
"Cái này... Có được xem là lời mời không?"
Ánh sáng từ màn hình điện thoại phản chiếu trên khuôn mặt hắn, con ngươi hơi co rút lại, ánh nhìn chuyên chú không rời khỏi phần hồi âm.
Chiêm Ngôn uể oải tựa lưng trên ghế sofa. Vừa bôi thuốc xong, đôi chân thon dài đặt lên tay vịn ghế. Ánh đèn trần ấm áp đẩy lùi bóng tối bên ngoài cửa sổ, khiến những đường nét trên gương mặt cậu như được ánh lên một tầng sáng dịu dàng.
"Em sẽ đưa ra manh mối, còn anh phải đoán."
Chiêm Ngôn chống cằm bằng một tay, tay còn lại lười biếng gõ nhẹ lên màn hình điện thoại: “Không được gian lận."
Cố Kiến Thừa: “Vậy manh mối hôm nay là gì?”
“Công việc này thực sự đang rất thiếu người.”
Ánh mắt cậu cong cong, nửa đùa nửa thật: “Nghỉ hè vẫn còn một tháng nữa, cố lên nhé.”
Cố Kiến Thừa, khi ở trước mặt Chiêm Ngôn, luôn tỏ ra săn sóc và giữ đúng mực. Nhưng đó chỉ là một phần con người hắn. Giống như một chiếc bánh kem nhiều lớp, càng bóc sâu vào bên trong lại càng có nhiều bí mật được cất giấu. Mỗi tầng đều mang đến một sự bất ngờ riêng.
Mà Chiêm Ngôn lại rất thích những điều bí mật.
Dường như cảm nhận được Chiêm Ngôn đã có ý muốn kết thúc cuộc trò chuyện, một tin nhắn khác lại vội vã nhảy ra từ khung thoại.
Cố Kiến Thừa:
“Còn nữa!”
Chiêm Ngôn thở dài.
Một anh bạn trai dính người đây mà.
Cậu bật ghi âm, nhẹ giọng nói:
“Ngủ ngon.”
Tingg~
———
Tác giả có lời muốn nói: