【 Thịnh Mậu Thông bị ảnh hưởng bởi dị thường cấp C “Tà thần · sơ cấp”, đã tiến hành nghi thức hiến tế ở tầng hầm ngầm của hội sở Thiên Thịnh. 】

Oa! Cái gọi là thần tượng kỳ quái kia quả nhiên là dị thường! Khó trách bức tượng đó lại có vẻ ngoài vặn vẹo như vậy!

Chiêm Ngôn tiếp tục lướt xuống dưới. Việc đất nứt ở hội sở Thiên Thịnh cũng không phải ngẫu nhiên. Là do Trọng Minh Yêu Vương của Vạn Yêu Minh làm chấn động tầng hầm ngầm, còn mang theo cả thần tượng dị thường đi, chỉ còn lại một cái xác không hồn.

Đại lão thật lợi hại! Vừa giải quyết dị thường lại còn tiện tay làm sập cả tầng hầm ngầm.

Chiêm Ngôn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy danh hiệu “Trọng Minh Yêu Vương” trong hệ thống ăn dưa. Cậu thuận tay kéo từ đó vào mục tin tức, còn thêm nhãn để lưu lại.

Hệ thống ăn dưa chủ yếu dựa vào từ khóa để tra tin ăn dưa, không giống công cụ tìm kiếm có đề xuất tương tự, chỉ có tự mình tìm kiếm mới hiện ra nội dung liên quan.

Danh hiệu “Thiên Sư” là do lần trước cậu tìm kiếm địa điểm thì vô tình phát hiện, từ đó về sau tuy cậu cũng tìm được một ít thông tin về sự tồn tại của thế giới Siêu Phàm, nhưng chưa gì có thể so được với đại lão “Thiên Sư”.

Ngoài ra còn có khu lưu trữ tin tức, tương đương với một hệ thống thu thập thông tin.

Khu lưu trữ tin tức giống như một vùng vũ trụ rộng lớn vô tận, trong nền tối đen lấp lánh, mỗi từ tin tức giống như vì sao mà sáng lên.

Từ khác nhau sẽ có màu sắc và độ sáng khác nhau, màu trắng là mờ nhạt nhất, màu xanh lục thì sáng hơn một chút, màu lam ở mức trung bình, màu tím thì rực rỡ hơn, còn lấp lánh nhất chính là những từ tin tức màu vàng kim.

“Thiên Sư” và “Trọng Minh Yêu Vương” đều là từ tin tức có màu vàng kim.

Hiện tại bảng tin của Chiêm Ngôn vẫn còn khá lạnh lẽo, chỉ lác đác vài tia sáng le lói.

Chiêm Ngôn có linh cảm rằng, khi lượng tin tức và từ khóa đạt đến một mức độ nhất định, hệ thống ăn dưa sẽ lại thăng cấp. Không biết lúc đó sẽ mở ra thêm chức năng mới gì.

Chiêm Ngôn nhập từ khóa “Trọng Minh Yêu Vương”, hệ thống bắt đầu kiểm tra.

【 Trọng Minh Yêu Vương cẩn thận chải chuốt từng chiếc lông chim trên người mình. 】

【 Trọng Minh Yêu Vương bay xuyên qua không khí hỗn tạp của nội thành, rồi liền về tắm rửa sạch sẽ trong nước ấm một trận. 】

【 Trọng Minh Yêu Vương sử dụng thẻ kỹ năng giảm sát thương phòng ngự cao cho bộ lông vũ, cảm thấy hiệu quả không như ý, quyết định sau này sẽ đổi sang loại thẻ khác. 】

......

Vị Yêu Vương này đúng là kiểu thích sạch sẽ và mê cái đẹp.

Điện thoại đột nhiên vang lên, Chiêm Ngôn liền đóng hệ thống ăn dưa trên điện thoại lại.

Cuộc gọi đến từ tòa soạn tin tức mà Chiêm Ngôn đã nhận lời mời trước đó, nhân sự không nhiều, đãi ngộ cũng không quá cao. Chiêm Ngôn từng tham gia câu lạc bộ báo chí ở trường đại học, tạm xem là phù hợp với chuyên ngành. Trong kỳ nghỉ này ở nhà rảnh rỗi không có việc gì, cậu định tìm một công việc thực tập ngắn hạn, nên đã xem qua sơ lược điều kiện tuyển dụng.

Sau khi được bên đó thông báo đầy đủ thông tin, Chiêm Ngôn cũng sắp đến ngày thi tuyển. Thi viết và phỏng vấn được tổ chức trong cùng một ngày. Bài thi viết khá lạ, không kiểm tra kiến thức lý thuyết khô khan, mà tập trung vào sửa lỗi, tin tức đang nóng và thời sự nổi bật.

Họ chỉ đưa ra ba đoạn nội dung có hình ảnh, ảnh chụp và văn bản yêu cầu viết một bài tin tức và một bài báo cùng bình luận ngắn.

Chiêm Ngôn vẫn còn nhớ rõ nội dung của ba đoạn đó.

Trong ba đoạn nội dung đó có hình ảnh, anh chụp và cả văn bản đầy đủ, Chiêm Ngôn đều nhớ rất rõ.

Hình ảnh là một đoạn hình ảnh mơ hồ, quay chụp không trung “Hải thị thận lâu”, sở dĩ đặt trong dấu ngoặc kép là bởi vì tòa bảo lâu như ảo ảnh giữa biển này hiện ra cảnh tượng mang phần quái dị, hơn nữa không giống với biến hóa bình thường.

Ảnh chụp là từ thiết bị nhìn từ trên cao xuống mặt nước, trên mặt nước có một con thuyền đánh cá, cùng lúc hình thành chính là cái bóng tối dưới thuyền trông như ma quỷ thật sự.

Phần văn bản giải thích là một nhóm học sinh đi du lịch trong núi bị mất tích, ba tháng sau xuất hiện lại mà hoàn toàn không có dấu hiệu hao tổn nào, bọn họ còn cho rằng mình chỉ ở trong núi ba ngày.

Cuộc gọi đến giám đốc của tòa soạn tin tức mà cậu ứng tuyển để thông báo về việc cậu đã được tuyển dụng và hỏi Chiêm Ngôn khi nào có thể đến làm việc.

Dù sao hiện tại cũng không có việc gì làm, Chiêm Ngôn liền thu dọn sơ qua rồi trực tiếp đi luôn.

Trên đường đi, trong nhóm lớp có tin mới. Chiêm Ngôn mở ra xem, thì thấy người đăng tin chính là Đoạn Hoành, người nghỉ lễ không về nhà mà ở lại trường chuẩn bị thi lên thạc sĩ.

Đoạn Hoành chụp vài tấm ảnh bài thi tiếng Anh, trên giấy đề thi đều đã có đáp án, đúng sai chia đều một nửa.

Những người khác bàn luận rôm rả:

“Đoạn ca, cậu đây là bị cái gì kích thích gì sao?”

“Có mấy ngày nghỉ thôi mà, cậu đã sẵn sàng chiến rồi à?”

Đoạn Hoành: “Cái này không phải tôi làm!”

“Tối qua tôi để bài viết trong phòng tự học, sáng nay vừa đến thì đã thấy những đề này đều được làm cả rồi.”

Trong nhóm lớp lập tức sôi nổi lên:

“Thật hay giả vậy ha ha ha ha ha.”

“Thời buổi này mà còn có người trộm làm đề của người khác à.”

“Cái gì kỳ quặc vậy, tôi cười muốn chết.”

Chiêm Ngôn đang xem thì có một thông báo trò chuyện riêng bật ra.

Cậu bấm mở, hoàn toàn không bất ngờ là người bạn trai luôn mang khí chất ngọc ngà cao quý kia, Cố Kiến Thừa:

“Ngôn Ngôn, anh nhớ em, muốn gặp em.”

Kèm theo đó là một sticker thỏ dễ thương.

Chiêm Ngôn lạnh lùng, không nể nang mà đáp dứt khoát: “Không cần .”

Cố Kiến Thừa cái gì cũng tốt, chỉ là quá dính người.Chiêm Ngôn đã chịu đựng cả một học kỳ, kỳ nghỉ này cậu chỉ muốn có chút không gian tự do.

Cố Kiến Thừa: “Tại sao? [ khóc lớn]”

Chiêm Ngôn: “Em muốn đi làm.”

“Đến nơi rồi.”

“Bye.”

Một lòng hướng tới công việc, Chiêm Ngôn đóng WeChat lại, nhẹ nhành chỉnh lại mái tóc xoăn của mình, rồi bước vào tòa soạn tin tức.

Trong khi đó tại thành phố Du Đường, vùng núi cao.

Dưới chân Cố Kiến Thừa dẫm lên thứ gì đó quỷ dị đến mức nên bị che mờ, vẻ mặt hậm hực mà thoát khỏi WeChat, tiện tay bấm một dãy số: “Alo? Cho tôi thêm vài thông tin dị thường nữa.”

“Lão đại!” Đầu dây bên kia vội cầu xin, “Anh xem Dị Thường là cái gì? Là rau hẹ à? Cắt một đợt rồi lại mọc ra thêm đợt mới sao?”

Thứ mờ mờ trên mặt đất kia lặng lẽ vươn ra một mạch máu, muốn nhân cơ hội bám vào ống quần Cố Kiến Thừa.

Cố Kiến Thừa dứt khoát giẫm mạnh một cái, mạch máu mờ ảo kia khẽ run lên hai nhịp rồi hoàn toàn bất động.

 Anh ta mất kiên nhẫn, cười nói một tiếng: “Nếu không thì đổi tên luôn đi, đừng gọi là Vạn Sự Thông nữa, gọi là Vạn Bất Thông cũng được đấy.”

“Lão đại, ngài vẫn còn đang bị Cục Quản lý Dị Thường truy nã đấy, tôi chỉ tiếp tục phát triển thêm chút nữa không được sao? Ngài vừa nãy còn đang bận đi tìm bạn trai cơ mà.”

Cố Kiến Thừa hừ lạnh một tiếng.

“À…… Bạn trai nhỏ của ngài không muốn gặp ngài à? Ngài có thể đi tìm cậu ấy được mà, tôi nói thật đấy, yêu đương thì phải——”

Vạn Sự Thông vẫn còn đang lải nhải. Cố Kiến Thừa chỉ để lại một câu “Gửi tin tức cho tôi”rồi cúp máy.

Dưới chân, dị thường bị anh đè ép chặt xuống đất.

Cố Kiến Thừa nheo mắt đầy khó chịu.Ngôn Ngôn muốn đi làm. Công việc thì có gì vui? Có gì hay hơn anh sao? Anh thật muốn xem xem công việc đó là tiểu yêu tinh nào!

……

Tại tòa soạn Chân Khoa.

Chiêm Ngôn đang được giám đốc dẫn đi làm quen với công việc ở tòa soạn tin tức. Công việc của cậu cũng khá đơn giản, lúc mới bắt đầu chủ yếu là viết bài như thi viết vậy, dựa vào tài liệu để viết tin, sau khi quen việc rồi thì sẽ phải ra hiện trường lấy tin.

Giám đốc tên là Chân Hoa, là một người phụ nữ trung niên đeo kính, nụ cười trông rất thân thiện: “Chỗ chúng ta người không nhiều, làm việc cũng khá thoải mái. Cậu còn một năm nữa mới tốt nghiệp đúng không? Sau khi tốt nghiệp có dự định gì chưa? Bên chị nhân viên chính thức được hưởng phúc lợi tốt hơn, cậu có muốn cân nhắc thử không?”

Chiêm Ngôn cảm thấy thái độ này có phần hơi nhiệt tình quá mức, nên không nói gì, trong lòng có chút cảnh giác.

“Ây da, chị rất hài lòng với cậu đó.” Chân Hoa như nhìn ra được sự dè chừng của cậu, liền khen thêm: “Cậu viết tin nhanh mà lại tốt, ngành tin tức của mình chẳng phải cần tốc độ là hàng đầu sao? Hơn nữa lúc phỏng vấn chị đã thấy rồi, cậu là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, sẽ không bị mấy loại tin thất thiệt làm dao động.”

Chiêm Ngôn:… Lúc phỏng vấn cậu còn chưa bị trói định với cái hệ thống ăn dưa này mà.

Nhưng cũng không sao, lúc làm việc cậu vẫn có thể là một người theo chủ nghĩa duy vật kiên định.

“Em sẽ suy nghĩ ạ.” Chiêm Ngôn đáp.

Chân Hoa mỉm cười, không nhắc lại chuyện vừa rồi nữa, dẫn Chiêm Ngôn đi nhận dụng cụ làm việc rồi để cậu quay về chỗ ngồi.

Lúc đóng cửa lại, Chiêm Ngôn nghe thấy ai đó nói với Chân Hoa: “Chị Chân, đống hồ sơ ở phía sau gần như mục nát cả rồi, khi nào thì tuyển người lo sắp xếp tư liệu đây?”

“Dạo này khó tuyển người lắm…”

Sắp xếp tư liệu sao? Mấy công việc lặt vặt tốn công như vậy thường sẽ giao cho người mới làm. Thế nhưng Chiêm Ngôn đợi cả buổi sáng vẫn chưa thấy ai gọi mình. Hiện tại cũng chưa có ai yêu cầu cậu làm gì,  Chân Hoa chỉ nói là khi nào cần sẽ phân việc, còn nếu không thì cứ ngồi không ở đó đợi. Vậy là… thật sự ngồi không mà vẫn có lương hả?

Chiêm Ngôn cảm thấy có gì đó không ổn. Điều kiện nhàn rỗi thế này, sao lại khó tuyển người?

Chiêm Ngôn mở hệ thống ăn dưa ra.

【 Sau ba năm liên tục đăng tuyển mà vẫn thất bại, Chân Hoa cuối cùng cũng tuyển được một người thông qua thí nghiệm tính ổn định tinh thần đạt yêu cầu, cảm động đến mức ăn liền mười tám bát cơm. 】

Chiêm Ngôn:???

Tạm chưa nói đến chuyện mười tám bát cơm, cái gì mà thí nghiệm tính ổn định tinh thần? Cậu tham gia trò đó khi nào chứ?

Trong văn phòng giám đốc.

Chân Hoa tháo xuống cặp kính dày dùng để ngụy trang, trong đôi mắt lờ mờ hiện lên những hoa văn kỳ lạ mang vẻ thần bí. Bà lấy ra bài thi viết và ghi chép phỏng vấn của Chiêm Ngôn, càng xem càng hài lòng.

Cuối cùng cũng tuyển được một người có thể sử dụng rồi, nhất định phải cố giữ đứa nhỏ này lại!

Chân Hoa thực sự rất hài lòng với Chiêm Ngôn. Viết tin nhanh, logic rõ ràng chỉ là một phần; quan trọng hơn hết là cậu đủ “ổn định”, không bị ảnh hưởng bởi những tin tức dị thường. Mà điều này chính là yếu tố cốt lõi trong ngành này.

Có một số loại dị thường sẽ ảnh hưởng đến con người thông qua việc tiếp nhận thông tin từ tin tức. Người tiếp xúc lâu với những loại tin liên quan đến dị thường như vậy sẽ dần dần trở nên bất ổn về tinh thần. Vì thế, cần phải tìm được người có tâm lý đủ vững vàng.

Thời buổi bây giờ, giới trẻ ai nấy cũng tin mấy thứ như huyền học, chuyển tiếp mấy bài cẩm lý, rồi còn làm mấy trò như “Mắt trái giật là có tiền, mắt phải giật là xui xẻo!” Toàn là mê tín phong kiến. Mà mê tín thì đã đành, lại chẳng tin tưởng khoa học cho đàng hoàng. Làm ở ngành này lâu dần, không chừng đến lúc nào đó phát bệnh tâm thần khi nào cũng không hay.

Những nhân viên ở đây đều phải kiểm tra định kỳ về tinh thần. Nhưng những người không đủ ổn định, chỉ ba tháng thôi là lý trí đã tụt dốc nghiêm trọng, làm không nổi nữa.

Chiêm Ngôn thì khác, cậu ấy trong bài kiểm tra hoàn toàn không có một chút dao động tinh thần nào, thậm chí còn vững hơn nhiều siêu năng giả của Cục Quản Lý Dị Thường nữa kìa.

Tuy rằng chưa thể giao việc sắp xếp hồ sơ ngay, nhưng nếu sắp tới có đợt tin tức dị thường quy mô lớn cần xử lý, vẫn nên để Chiêm Ngôn tiếp xúc trước, quan sát từ xa, dần dần thích nghi. Chỉ cần cậu có thể thích nghi được, thì sẽ tăng lương cho cậu!

Trong giờ làm, Chiêm Ngôn vừa dành thời gian xem dưa, vừa đoán vừa sắp xếp hồ sơ, không bao lâu đã đại khái hiểu được cái tòa soạn này là gì.

Hóa ra tòa soạn Chân Khoa là một chi nhánh nhỏ trực thuộc Cục Quản Lý Dị Thường, chuyên dùng các cách giải thích khoa học hợp lý để xử lý những hiện tượng dị thường đã lỡ bại lộ trước công chúng.

Cái gọi là “thí nghiệm đánh giá mức ổn định tinh thần” kia chính là thông qua các ám chỉ được giấu trong bài thi viết và năng lực đặc biệt mà tòa soạn dùng khi phỏng vấn để hoàn thành. Có một số dị thường kỳ quái có thể tạo ra ảnh hưởng lớn tới tinh thần con người chúng dựa vào việc nuốt chửng nhận thức và niềm tin của người khác đối với chúng mà lớn mạnh lên. Đây cũng là lý do Cục Quản Lý Dị Thường phải che giấu chân tướng với công chúng.

Nếu đây là công việc nghiêm túc chính quy, vậy thì Chiêm Ngôn không có gì phải lo lắng.

Dù sao thì… đây chính là tuyến đầu ăn dưa mà! Biết đâu về sau còn có cơ hội gặp được thần tượng Thiên Sư nữa thì sao?

Chiêm Ngôn nhập từ khóa liên quan vào hệ thống ăn dưa.

【 Trong bản báo cáo nhiệm vụ ở Ấp Đào Sơn của "Thiên Sư", có đoạn viết như sau: “Vì cái con dị thường cấp A chết tiệt tên “Kẽ Hở” đó quá giỏi trốn, tôi lười không muốn tìm nữa, nên thả chiêu tất sát toàn màn để dọn sạch luôn.”

Đồng đội ôm chân khóc rống: “Đội trưởng!! Báo cáo nhiệm vụ không thể viết như vậy đâu, đội trưởng ơi!!” 】

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play