Cả hai người trong khoảnh khắc ấy đều không có phản ứng gì cả. Đặc biệt là Ngụy Tu, cả người anh ngơ ngác. Một nửa là do thuốc còn tác dụng, cảm giác sau cơn cao trào quá dài và miên man; một nửa là vì chính anh vò vẹo đến mức sắp tróc da cũng không giải quyết được, vậy mà trong bồn tắm chỉ cần tưởng tượng có con cá bơi lướt qua, mới bị con cá không cẩn thận lướt qua, anh lại… lại xong luôn rồi.
Xong... rồi á?
Ánh mắt Ngụy Tu trống rỗng nhìn về phía Long Điềm Điềm, lúc này đã sớm hoàn hồn, đang mở vòi nước rửa tay. Đầu óc anh dần dần giống như dòng nước sục sôi trong bồn tắm mát-xa, bắt đầu cuộn trào lên.
Long Điềm Điềm đối với loại chuyện này vẫn tương đối bình tĩnh, chỉ là khóe miệng không kìm được cong lên vì buồn cười. Cô vốn còn chuẩn bị cả túi ni lông, dự định nếu không xong trong nước thì chơi luôn chiêu ngạt thở, thế nào rồi cũng ra.
Không ngờ đâu Ngụy Tu lại một chạm là bắn, nhanh hơn cả cá vẫy đuôi, gần như cô còn chưa kịp nhìn rõ.
Phản ứng đầu tiên của Ngụy Tu sau khi nhận ra chuyện gì vừa xảy ra, chính là muốn chui luôn xuống nước. Nhưng dưới ánh mắt thương hại như nhìn kẻ thiểu năng của Long Điềm Điềm, ngay trước khoảnh khắc lao xuống nước, anh nghĩ đến con đàn cháu đống đời đời đang tán loạn trong đó, động tác lập tức khựng lại, biến thành tư thế rùa rụt cổ cong lưng, mặt đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu.
Long Điềm Điềm thấy anh xấu hổ đến mức muốn bốc hơi biến mất ngay tại chỗ, không thương tiếc trái tim nhỏ nhạy cảm mong manh vừa bị bắn tan xác của thiếu niên, liền phá lên cười một tiếng đầy phóng đãng và không chút lễ độ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play