Long Điềm Điềm gật đầu tự nhiên: “Khát chứ, từ nãy đi đường đã khát chết rồi.”
Ngụy Tu siết chặt chai nước đến mức phát ra tiếng răng rắc, căng mặt lại lấy thêm viên thuốc nữa từ trong túi, nuốt xong đóng tủ lạnh cái rầm, gầm nhẹ nói: “Đợi ở đó!”
Long Điềm Điềm: … Có bệnh thật rồi.
Cuối cùng, Long Điềm Điềm phải tự đi lấy nước uống. Uống xong thì thấy Ngụy Tu bỏ cô ngồi ở phòng khách, còn mình vào phòng tắm rửa…
Đúng là bệnh thiếu gia, mới ra ngoài một lát đã phải tắm rửa ngay.
Long Điềm Điềm lại lục lọi trong tủ lạnh một chút, tìm được ít đồ ăn vặt, bắt đầu vừa ăn vừa ngồi trên bàn trà chờ đợi. Ngụy Tu tắm quá lâu, lúc này đã gần 9 giờ tối, cô tí nữa còn phải về nhà. Chờ được khoảng 20 phút, cô bắt đầu mất kiên nhẫn, bước vào phòng ngủ gõ cửa.
“Cậu xong chưa đấy hả?” Long Điềm Điềm nói: “Đã hơn 9 giờ rồi, không ra là tôi về luôn nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play