Chớp mắt đã đến ngày mùng Tám tháng Chạp.
Thời gian gần đây, Diệp Không Thanh quá bận rộn, đầu óc cũng rối bời nên hoàn toàn không để ý rằng Tết đã cận kề.
Thôi Thúy Thúy lại rất thích ngày lễ này, dù không phải là một dịp quá long trọng. Trước đây, ở huyện Dương, mỗi khi đến ngày mùng Tám tháng Chạp, viện trưởng thường nấu một nồi cháo thật to, ngọt ngào, để cả viện cùng ăn. Vào giữa mùa đông mà được ăn một bát cháo nóng như thế, vừa ấm lòng lại vừa ấm dạ dày. Những người trong viện ai nấy cũng đều rạng rỡ, vui vẻ.
Thôi Thúy Thúy cảm thấy vị cháo rất hợp khẩu vị, nhưng đối với Diệp Không Thanh thì lại hơi ngọt quá.
“Ngon lắm.” – Diệp Không Thanh giữ nét mặt bình thản, chậm rãi dùng muỗng múc cháo ăn, như thể trong bát không hề có vị ngọt.
Thôi Thúy Thúy liền mỉm cười: “Chắc ninh hơi lâu quá, đậu mềm quá rồi.”
Trong căn phòng nhỏ chỉ có hai người, mùi cháo tháng Chạp ngọt ngào lan tỏa. Ánh đèn vàng nhạt giữa tiết trời đông giá lạnh khiến không gian trở nên ấm áp lạ thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play