Người đến dự tiệc đông nghịt, ngay cả dọc theo lan can cũng đã đứng kín. Thôi Thúy Thúy ban đầu tưởng đối phương không nói với mình, ai ngờ người đó lại đi thẳng đến trước mặt cô.
“…Tôi tự lấy là được.” Thôi Thúy Thúy không hiểu nổi logic của anh ta, liền đưa tay lấy một ly rượu từ khay của nhân viên phục vụ đi ngang qua, rồi hơi nâng ly lên ra hiệu.
Chàng trai trẻ trước mặt có vẻ là tay lão luyện trong chuyện tình cảm, tiệc tùng thế này đa phần là nơi tụ hội của nhóm “nhị đại”* — người đến được đây nếu không quen biết ai thì cũng là nhờ quan hệ. Mà kiểu người như vậy thường dễ bắt chuyện, chỉ không ngờ câu đầu tiên lại khiến cuộc đối thoại rơi vào trạng thái khó hiểu.
“Em nói chuyện thú vị thật đấy.” Anh ta mặc bộ vest đỏ rượu, cổ áo không cài hai nút để hở một chút ngực, môi khẽ cong như cười mà không cười, gương mặt cũng khá điển trai, nhìn chung có phần thu hút.
Thôi Thúy Thúy bỗng dưng nhớ đến bác sĩ Diệp mặc áo blouse trắng mà cô từng thấy trong bệnh viện Đại học S, rồi quay sang nhìn chàng trai trước mặt — chỉ cảm thấy anh ta quá “bóng bẩy”, bởi vì đã trót nhìn thấy “trân châu ngọc ngà” từ trước nên giờ cảm thấy những thứ khác thật tầm thường.
Chẳng lẽ đây chính là thứ người ta trên mạng gọi là “đồ vật long lanh ngoài đời nhưng vô dụng”? Thôi Thúy Thúy bỗng dưng hiểu được một từ lóng cô từng lướt thấy trên mạng.
Chàng trai trẻ thấy cô chẳng buồn quan tâm thì cũng không tỏ ra khó chịu. Trong lòng anh ta nghĩ: luôn có một kiểu phụ nữ thích tỏ vẻ cao cao tại thượng, nhưng một khi biết thân phận của anh ta và hiểu được mình có thể mang đến bao nhiêu lợi ích, thì cuối cùng cũng sẽ chủ động lại gần mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT