Trời vừa trở lạnh, mặt trời cũng lặn sớm hơn hẳn. Úc Tu Cẩm nghe nói Hoàng Chiêu Nghi từng đến chỗ Lê Tứ Cửu, lúc anh chạy đến Cẩm Thốc Cung thì trời cũng đã tối om.
Úc Tu Cẩm không để Thường Thuận Hải thông báo, tự tay đẩy cửa bước vào.
Trong phòng không thấy bóng Uyển Chi, chắc là đi lấy cơm tối cho Lê Tứ Cửu rồi. Úc Tu Cẩm liếc mắt ra hiệu cho Thường Thuận Hải, y hiểu ý đứng canh ở cửa không bước vào.
Lê Tứ Cửu đang ngả người dựa vào ghế, chẳng biết đang suy nghĩ gì mà mặt mày cười hớn hở. Nghe tiếng cửa mở, hắn ngẩng đầu lên, thấy là Úc Tu Cẩm thì vội đứng dậy hành lễ: “Hoàng thượng đến ạ.”
Úc Tu Cẩm “Ừ” một tiếng, như tiện miệng hỏi: “A Cửu đang nghĩ gì mà cười vui thế?”
Khoé môi Lê Tứ Cửu càng cong lên, đáp: “Thần đang nghĩ, làm sao trong cái hậu cung gió tanh mưa máu này giành được một chỗ đứng nhỏ thôi cũng được.”
Nghe hắn nói vậy, lòng Úc Tu Cẩm càng nặng trĩu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT