Đêm ấy, Tiêu Chính Phong uống rượu hừng hực anh khí, ôm lấy A Yên mà dày vò đến tận khi trời khuya khoắt. Cả người nàng mềm nhũn không còn chút sức, môi run run gọi hắn là "Tiêu tướng quân", giọng nói vừa yếu mềm vừa nức nở đáng thương, vậy mà hắn vẫn không chịu buông tha.
Cuối cùng cũng phải đến nửa đêm mới miễn cưỡng dừng lại, khi ấy, A Yên đã như một cành liễu rũ, bám vào người hắn không còn chút sức lực nào, mềm mại tựa bùn non.
Hắn rốt cuộc cũng thoả lòng, nhưng nàng lại trằn trọc chẳng sao ngủ nổi, chỉ mở to đôi mắt long lanh ầng ậc nước, thần hồn rối loạn nằm trong lòng hắn. Tiêu Chính Phong cúi đầu nhìn nàng, thấy làn da trắng ngần hiện đầy những vết đỏ như đóa mai nở rộ, đều là do hắn mạnh tay mà vô tình lưu lại, trong lòng không khỏi dâng lên nỗi xót xa. Hắn ôm lấy nàng, như ôm một tiểu hài tử mà dỗ dành, giọng trầm khàn lại dịu dàng như gió xuân ve vuốt.
A Yên trong lòng xôn xao, nàng thật sự chẳng hiểu nổi nam nhân này. Dựa vào lồng ngực rắn chắc kia, nàng cắn môi không nói lời nào, chỉ lặng lẽ mà ngẩn ngơ.
Thấy nàng như thế, hắn càng thêm đau lòng, nhẹ tay vỗ về sau lưng nàng như dỗ dành, còn cúi đầu áp má lên gò má nàng, dịu dàng chẳng khác gì một chú đại khuyển làm chuyện sai đang làm nũng.
Chẳng biết qua bao lâu, thân thể đau nhức kia mới tạm tan đi, chỉ còn lại bụng dưới ê ẩm khó chịu. Hắn thấy nàng nhíu mày, liền đưa tay xoa dịu. Nhưng càng xoa càng khiến da thịt nàng ửng đỏ, sắc mặt dần dần nhiễm hồng.
Cuối cùng, A Yên mệt mỏi đến nỗi thiếp đi trong cánh tay hắn, dù đau vẫn chìm vào giấc ngủ. Còn hắn thì thao thức suốt, không sao ngủ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT