Ngày hôm sau, Tiêu phủ liền phái người đến Cố phủ, cùng nhau bàn bạc chuyện định ngày hôn lễ. Hai bên đều không có điều gì dị nghị, ai nấy đều ngầm hiểu, chuyện này nên nhân lúc còn sớm mà định đoạt, tránh để xảy ra biến cố về sau.
Sau một phen thương lượng, cuối cùng chọn được ngày lành tháng tốt, định cử hành hôn sự sau ba ngày nữa.
Thời gian quả có phần gấp gáp, song tất cả đều biết, việc hôn nhân lần này nếu kéo dài, chỉ sợ sẽ lại dấy lên sóng gió, chẳng ai mong thấy điều ấy.
Cố Tề Tu xem qua lễ vật sính lễ do Tiêu gia mang tới, cũng thấy hài lòng. Ít ra nhà bên kia vẫn giữ lễ nghĩa, có trên có dưới.
Đợi khách sắp rời phủ, ông lại gọi riêng Tiêu Chính Phong vào thư phòng để trò chuyện.
Tiêu Chính Phong từ hôm qua đã sớm đoán được, vị nhạc phụ tương lai này trong lòng e còn khúc mắc, vì vậy hôm nay vào thư phòng càng thêm cung kính, lễ độ từng lời.
Cố Tề Tu ngồi trên cao, nhìn con rể tương lai một thân trầm ổn cung kính, trong lòng vốn đã có vài phần ưng ý. Người ta vẫn nói: “Con rể như con trai”, ông Cố cũng chỉ có một đứa con trai, tuổi lại còn nhỏ, chẳng thể gánh vác nổi cơ nghiệp. Nay có được một hiền tế như thế, chẳng khác nào thêm một cánh tay đắc lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT