Tiêu Chính Phong khẽ nhếch môi cười lạnh, rồi quay đầu, giọng ôn hòa mà kiên quyết nói với A Yên:
“Nương tử đi trước lên xe ngựa, miễn cho lát nữa vi phu bận rộn không kịp để mắt đến nàng.”
A Yên ngoan ngoãn đáp lời, vừa toan bước ra thì từ xa, một công tử ăn vận hoa lệ đã trông thấy nàng. Chỉ một thoáng, ánh mắt hắn sáng rực, rồi chau mày ngắm kỹ. Trong mắt hắn, nữ tử trước mặt chẳng khác gì tiên nữ hạ phàm, khí chất thanh lệ thoát tục, khiến hắn buột miệng tán thưởng:
“Từ nơi thâm sơn cùng cốc này, sao lại xuất hiện một tiểu nương tử tuyệt sắc như thế? Gia đây chưa từng thấy qua! Quả thật là một vật báu hiếm có.”
Tiêu Chính Phong vốn đã khó chịu với hạng ăn chơi như hắn, nay lại thấy y buông lời khinh nhờn A Yên thì mặt lạnh thêm mấy phần.
Công tử kia thoáng nhìn đã hiểu, thì ra vị tiểu mỹ nhân này là thê tử của nam nhân trước mặt. Trong đầu hắn chợt nảy tà ý — nếu hạ gục được tên này, chẳng phải mỹ nhân kia sẽ thành quả phụ, tùy hắn muốn lấy vào cửa lúc nào cũng được sao?
Hắn lập tức phất tay, hô lớn với đám thuộc hạ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play