Sáng hôm sau, Tiêu Chính Phong tự mình vào doanh, quen thuộc quân vụ trong thành. A Yên ở nhà, thay y phục chỉnh tề, đội thêm chiếc nón cói rộng vành để che khuất dung nhan, tránh những ánh mắt tò mò như hôm qua. Nàng sai đánh xe ngựa, mang theo Tiêu Vinh cùng quản gia Sài Cửu ra phố.
Sài Cửu vốn là người bản xứ, đường ngang ngõ dọc nơi này đều thuộc lòng. Dưới sự dẫn dắt của lão, A Yên nhanh chóng mua đủ mọi vật dụng cần thiết: quần áo, rau thịt, gạo muối, cùng các thứ dùng thường ngày. Ngoài ra, nàng còn tuyển được bốn nha hoàn nhỏ, chừng mười ba mười bốn tuổi, tuy còn bé nhưng vẻ mặt thật thà, nghe lời. A Yên vốn tính kiên nhẫn, định sẽ từ từ dạy dỗ, rèn thành người hữu dụng.
Chuyến đi hôm nay thuận lợi, không gặp hạng lưu manh như hôm qua. Vừa về đến trước tướng quân phủ, A Yên đã thấy ngoài cửa dừng hai cỗ kiệu bốn người khiêng, màn kiệu buông rủ, dáng vẻ oai phong. Nơi heo hút như Cẩm Giang, chỉ e kẻ đến có thân phận bất phàm. Nàng đoán ngay, tám chín phần là Tri Quân của thành.
Không muốn chạm mặt, A Yên đi vòng qua cửa thuỳ hoa, men hành lang về thẳng đông viện. Tây viện là nơi tiếp khách, để phu quân ứng đối cũng hợp lẽ.
Về đến nhà chính, nàng gọi Tiêu Vinh, nhỏ giọng dặn:
“Ngươi qua bên kia đưa trà, thuận tiện nghe xem họ đang nói những gì, rồi về bẩm lại.”
Tiêu Vinh theo hầu Tiêu Chính Phong đã lâu, cũng biết rõ ai mới là người chủ trong nhà mà cửu thiếu gia phải lắng nghe. Nghe phân phó của A Yên, hắn liền gật đầu, mau chóng thi hành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT