“Hóa ra là như vậy… Đã nhiều năm không về quê, lão hủ quả thật đã quên mất điểm này,” Lão giả cảm thán nói.
“Cơn mưa này sẽ không tạnh được đâu.” Trương Thanh Nghiên bỗng nhiên nói. “Chờ lát nữa, mặc kệ ai vào trạm dịch, ba người các ngươi đều cần thiết không xem, không nghe, không nghe thấy, không hỏi.”
Trừ Lý Thành, những người khác đều kinh ngạc nhìn về phía Trương Thanh Nghiên.
“Đại tiên, chẳng lẽ… chẳng lẽ là cái gì… quỷ quái?” Lý Thành đè nặng yết hầu hỏi.
“Là quỷ quái, ta nên kêu các ngươi chạy thoát,” Trương Thanh Nghiên xua xua tay. “Các ngươi không cần để ý tới là được, sợ thì cứ ở trong phòng không cần ra ngoài. Thức ăn có thể cho tiểu nhị trạm dịch đưa vào phòng chứ?”
Trần Hải chần chờ gật đầu. “Có thể thì có thể, chỉ là chuyện này…”
Hắn nhìn về phía Đại Lỗ đang đứng sau quầy.
Đó là một người đàn ông cao chín thước, dáng vẻ chất phác thô kệch. Hắn họ Lỗ, làm dịch thừa ở đây mười mấy năm, đã được khách lữ trên quan đạo gọi là Đại Lỗ.
Đại Lỗ đang tính sổ, vốn dĩ không để tâm đến cuộc nói chuyện phiếm của mấy người kia. Đột nhiên trời mưa, hắn lại vội vàng tiếp đón tiểu nhị thu dọn tạp vật để ở ngoài trời trong hậu viện. Lúc này, hắn nhận thấy không khí không thích hợp, khi trấn tĩnh lại, liền nhìn thấy Trần Hải đang nhìn mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play