Vị trí của Đàm phu nhân là hạng nhất, nhìn rõ ràng, đáng tiếc nàng không có Âm Dương Nhãn như Trương Thanh Nghiên, không nhìn thấy hồn phách Hứa Tố, chỉ có thể theo tầm mắt của Trương Thanh Nghiên mà nhìn chằm chằm một mảnh cỏ.
Hồn phách Hứa Tố không chút do dự nâng tay lên, lòng bàn tay Trương Thanh Nghiên vươn ra liền tối sầm vài phần.
“Ai nha!” Đàm phu nhân lúc này thấy sự thay đổi, kêu lên.
Bên Phương gia cũng hít một hơi lạnh, có người cũng nhìn thấy sự thay đổi này, kêu còn khoa trương hơn Đàm phu nhân: “Đen! Bàn tay đó đen!”
Hứa phu nhân bật thốt hỏi: “Sao vậy? Có phải Tố nhi có chuyện gì không?”
“Không có, không có.” Đàm phu nhân biết mình lúc kêu lúc rống, làm người nhà họ Hứa sợ hãi, vội quay đầu an ủi: “Là cầm tay đại tiên. Chắc là vậy đi…” Nàng có chút không chắc chắn mà nhìn về phía Trương Thanh Nghiên, tìm kiếm giải đáp.
Trương Thanh Nghiên không để ý đến nàng, bàn tay vừa thu lại, cầm lấy đám hắc ảnh kia, cánh tay vừa nhấc lên, lại mở ra, tầm mắt cũng theo đó chuyển sang bên Hứa gia: “Được rồi, lại đây. Nơi này là nhà ngươi, ngươi chờ lát nữa đi theo ta đi.”
Câu đầu là nói với người nhà họ Hứa, câu sau là nói với hồn phách Hứa Tố.
Trương Thanh Nghiên chậm rãi bò xuống thang, thuận miệng hỏi một câu: “Đúng rồi, sân của Hứa Tố là bên kia phải không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play