Trương Thanh Nghiên và Diêu Dung Hi đứng trong mộ thất, cả hai đều không chút tổn hại, nhưng sắc mặt nhìn mộ thất lại trở nên kỳ lạ.
Sau đợt va chạm với hắc khí, mộ thất đã bị phá hủy quá nửa, đèn trường minh lúc sáng lúc tắt, trông như sắp vụt tắt bất cứ lúc nào, bích họa và quan tài đều hư hại, không còn nguyên dạng. Dưới đáy quan tài lộ ra một huyệt động sâu thẳm, nhưng lần này không bị hắc khí che phủ, có thể nhìn thấy những vách đá gập ghềnh, cùng những chỗ rõ ràng có thể đặt chân để leo lên. Duy nhất còn nguyên vẹn là hai cánh cửa đồng lớn.
Cánh cửa đã đóng lại, hai đầu thú quái dị xuất hiện ở mặt đối diện với mộ thất, và vẫn không có bất kỳ dấu hiệu hoạt động nào. Dưới đầu thú không còn vòng đồng, cánh cửa khép chặt, không nhìn thấy bất kỳ khe hở nào.
Trương Thanh Nghiên cười nhẹ, “Thế này mới có chút thú vị.”
Nàng không đi vào huyệt động dưới quan tài mà tiến về phía cánh cửa đồng. Cánh cửa đồng rất nặng, nặng hơn hàng trăm, hàng ngàn lần so với ban nãy, với sức của nàng hoàn toàn không thể đẩy ra. Nó cứ như thể đã bị phong kín thật sự.
Diêu Dung Hi đặt tay trong tầm với của Trương Thanh Nghiên, hắn dùng một chút lực, cánh cửa đồng tưởng chừng bị phong kín liền từ từ mở ra.
Sau cánh cửa, không phải là hành lang, cũng không phải thiên khanh, mà là một gian mộ thất khác, xa hoa lộng lẫy giống hệt gian mộ thất trước, chỉ là không có bích họa, bốn phía tường đều trống trơn, được sơn một màu đỏ sẫm đáng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT