“Đại tiên, đây là pháp thuật?” Hoàng thượng tỉnh ngộ.
“Đúng vậy, một chút thủ thuật che mắt. Hoàng cung long khí tụ tập, chính khí lăng nhiên, nếu không phải được mời, những người tu hành như chúng ta không thể tùy ý tiến vào. Nghiêm Quý Phi phái nàng đi dẫn đường, chỉ là để đạo nhân kia có thể vào hoàng cung.” Trương Thanh Nghiên rũ mắt xuống.
Đạo nhân kia hẳn là Trương Tiêu.
Bát quái kính, kiếm gỗ đào, phất trần, Phật châu… Hiện tại người Trương gia không có trang bị đầy đủ như vậy, cũng không tiện trang điểm như vậy mà đi trên đường cái. Vào thời của Trương Tiêu, người Trương gia trang điểm đúng như đạo sĩ, lại có không ít pháp bảo của Phật gia. Xa hơn nữa, đến thời tổ tiên đời đầu, lại khác, tổ tiên không cần mang đầy người pháp khí, tùy tiện chiêu một cái, là có thể từ Tu Di giới tử của mình mà chiêu tới.
“Đạo nhân kia làm gì?” Trương Thanh Nghiên hỏi.
Tần ma ma lắc đầu, “Nô tỳ không biết, Nghiêm Quý Phi mỗi lần làm nô tỳ dẫn người đến, liền lui ra ngoài, trong phòng chỉ có nàng và Tô cô cô.”
“Hắn đến đây khi nào, ngươi có nhớ rõ không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play