Hai người đó cổ quấn quanh dây thừng, treo lơ lửng giữa không trung. Hai sợi dây thừng đó không biết buộc vào đâu, cứ thế siết chặt mái nhà.
Gió lạnh quét qua, Hoắc nhị lão gia bị thổi lạnh thấu tim. Hắn nghe thấy tiếng cười, giật mình, tầm mắt lại một lần nữa hạ xuống, phát hiện ngực kẻ xấu xí phập phồng. Là hắn ta đang cười! Tiếng cười giống hệt khi họ rời làng, âm trầm, mang theo sự châm chọc và hận ý.
Hắn ta dựa vào cái gì mà châm chọc, dựa vào cái gì mà hận?! Hắn ta mới là kẻ đáng bị châm chọc, đáng bị hận!
Hoắc nhị lão gia gào thét trong lòng. Lời này khi còn niên thiếu hắn chưa nói ra được, hiện tại càng không thể nói. Yết hầu giật giật, Hoắc nhị lão gia phát ra tiếng lẩm bẩm mơ hồ, ngay cả bản thân hắn cũng không hiểu đó có ý nghĩa gì, trên mặt thì tràn ngập nỗi sợ hãi mà chính hắn cũng không hay biết.
Biểu cảm của Hoắc nhị lão gia khiến mọi người trong phòng giam đều im lặng, theo bản năng nhìn ra ngoài theo ánh mắt của Hoắc nhị lão gia. Bên ngoài phòng giam trống rỗng, chẳng có gì cả, nhưng Hoắc nhị lão gia cứ thế nhìn chằm chằm vào khoảng không đó.
"Là... là cái đó... đến?" Có người sợ hãi kêu lên, giọng khàn khàn, hai chữ phía sau ngậm trong miệng, trừ hắn ra không ai nghe được.
Nhưng tất cả mọi người đều có chung suy nghĩ với hắn, không rét mà run.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play