Đàm Niệm Tâm bỗng nhiên nói: “Đại tiên, ngài không sao chứ?”
Lúc này mấy người mới hồi phục tinh thần lại, Trương Thanh Nghiên vẫn luôn chưa nói chuyện. Bọn họ nhìn qua, liền thấy Trương Thanh Nghiên sắc mặt trắng bệch, trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh.
Trần Hải và Hoàng Nam ngơ ngẩn (sững sờ).
Ánh mắt Đàm Niệm Dao khẽ biến.
Trương Thanh Nghiên lúc này hai mắt không ánh sáng (vô hồn), như là thấy vật gì đó khủng bố, thậm chí cả thân thể cũng khẽ phát run (run rẩy). Dáng vẻ này, Đàm Niệm Dao đã thấy qua hai lần, đều là lúc Trương Thanh Nghiên thất thần, nhưng hai lần trước Trương Thanh Nghiên rất nhanh liền tỉnh lại, chỉ là thất thần một khoảnh khắc thôi. Lần này, Trương Thanh Nghiên hoàn toàn thất thần trí (mất đi ý thức), đôi mắt nhìn chằm chằm Hồn Thi bên dưới, hai mắt đăm đăm (nhìn chằm chằm không chớp mắt), mặc cho mồ hôi chảy xuống.
“Ha ha ha! Trương đạo trưởng quả nhiên biết hàng (biết giá trị)!” Huyền Khôn lớn tiếng nói, “Đã như vậy, việc ông và tôi liên thủ, cứ thế mà định ra!”
“Đại tiên?” Đàm Niệm Tâm gấp đến độ đẩy đẩy Trương Thanh Nghiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT