Trương Thanh Nghiên cũng thế, một đôi mắt quét Huyền Khôn từ trên xuống dưới.
Cố Trường Sinh ho khan một tiếng, phá vỡ sự tĩnh lặng, “Đại tiên đạo hạnh tu vi (tu luyện công đức) hoàn toàn không phải người thường có thể sánh được, nói vậy đại tiên đã có điều hiểu biết về tôi.”
Trương Thanh Nghiên bỗng nhiên nhìn Cố Trường Sinh, rồi lại nhìn Huyền Khôn, “Các ông điều tra về tôi không ít nhỉ.”
Nàng chưa bao giờ giấu giếm đôi Âm Dương Nhãn đặc biệt của mình, chỉ cần có lòng, là có thể nghe được đôi điều. Nhưng trên đường đi, Trương Thanh Nghiên chưa từng gặp nhiều người có lòng như vậy, tính ra, chỉ có Đàm phu nhân làm như vậy, nhưng Đàm Tam phu nhân lúc đó cũng chỉ biết một mà không biết hai. Cố Trường Sinh hơn Đàm Tam phu nhân ở chỗ có Huyền Khôn, có thể từ những dấu vết còn lại mà phân tích ra Âm Dương Nhãn của Trương Thanh Nghiên cũng không có gì lạ.
Cố Trường Sinh thản nhiên gật đầu, “Ngài nếu đã biết rồi, vậy tôi cũng không quanh co lòng vòng nữa. Còn xin đại tiên ra tay giúp đỡ, đại tiên có bất cứ yêu cầu nào đều dễ nói, Tào Bang của tôi xét về thế lực, tài lực thậm chí quyền lực đều là số một số hai.” Cố Trường Sinh ý có điều chỉ (ám chỉ), “Ngay cả ở kinh thành, tôi cũng có thể nói được đôi lời.”
Trương Thanh Nghiên đối với Cố Trường Sinh càng thêm lau mắt mà nhìn (có cái nhìn khác, tốt hơn).
Người này điều tra về nàng thật sự rất hoàn toàn, có lẽ còn nhiều hơn cả Đàm Tam lão gia đã từng tiếp xúc với nàng. Hơn nữa việc hắn chọn trường hợp này để thẳng thắn với mình cũng thú vị. Mọi người ở tiền viện, thậm chí có thể nói là toàn thành, đều đang chú ý đến trận pháp hội long trọng này, e rằng ai cũng sẽ không nghĩ đến việc bang chủ Tào Bang giờ phút này đầy bụng tâm tư (tính toán) đều nằm ở sự trường sinh bất tử của chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT