Đàm Niệm Dao bổ sung: “Nói với Diêu công tử phía sau một tiếng.”
Mỹ Mi đồng ý.
Đoàn xe di chuyển về phía bến tàu, dần dần nghe thấy tiếng người.
Đàm Niệm Dao và Đàm Niệm Tâm đội mũ có rèm, vén màn xe lên, nhìn ra bên ngoài thấy đám đông ba lớp trong, ba lớp ngoài dày đặc, hít một hơi.
Đại hội tế lễ này thật sự rất long trọng, gần như toàn bộ thành phố đều tập trung đến gần bến tàu. Lớp trong cùng là dân thường Thiên Thủy Thành, lớp ngoài là các thương nhân qua lại. Lớp ngoài tiếng người ồn ào, ong ong ong, lớp trong lại yên tĩnh không tiếng động.
Đàm Niệm Dao nhìn thấy, những người Thiên Thủy Thành ở lớp trong khuôn mặt túc mục (nghiêm trang, trang trọng), thậm chí mang theo nỗi bi thương và một chút cuồng nhiệt thành kính. Xa hơn một chút, trên đàn tế có mấy người đang đứng, ở giữa là một đạo sĩ râu tóc bạc trắng. Hai bên ông ta, đạo nhân và hòa thượng chia ra đứng ở hai phía. Dưới đài thì có mấy người đang ngồi, được nha sai bao quanh, người cầm đầu mặc quan phục, bên cạnh hắn ngồi một người mặc bố y, những người ngồi dưới hai người họ thì phi phú tức quý (không giàu thì sang), có thể nhìn thấy ánh sáng phản chiếu từ quần áo và đồ trang sức của họ.
Đàm Niệm Tâm hứng thú bừng bừng, nhưng khuôn mặt nhỏ hồng hào của nàng trong nháy mắt đã trở nên tuyết trắng, “Đó là… cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT