Sư phụ không nói một lời, đi ở phía trước.
Ta lặng lẽ đi theo phía sau hắn, thân ảnh cao lớn và uy nghiêm ấy vẫn như cũ, nhưng ta dường như thấy được vệt máu dính trên y phục trắng cùng với vệt đen loang lổ.
Ta không hiểu biết sư phụ ta.
Ta trước kia đã biết điều này, nhưng chưa bao giờ nghĩ nhiều. Bởi vì ta cảm thấy sư phụ vốn dĩ nên là như vậy, cao thâm khó đoán, làm người không thể nắm bắt. Bây giờ ta mới biết được, ta thật sự một chút cũng không hiểu biết sư phụ.
Giống như lần này, sư phụ ra lệnh một người đàn ông ở Mang Sơn giết chết đệ tử môn đệ mà đại sư yêu thương nhất, hắn lại phong khinh vân đạm mà tiếp tục đi lại ở Mang Sơn, thậm chí còn với ngữ khí bình tĩnh mà an ủi đại sư. Đại sư thì nén bi thống an ủi ta. Bởi vì sư phụ nói ta sợ hãi, cũng thương tâm thấu. Toàn bộ Mang Sơn đều biết tên đệ tử kia đang dạy ta kinh văn, là sư phụ trên thực tế của ta, mà sư phụ ta thì căn bản không quản ta.
Mang Sơn bắt đầu điều tra rõ việc này, nhưng vẫn không có manh mối. Không lâu sau đó, sư phụ liền mang ta rời khỏi Mang Sơn.
Chúng ta hạ sơn, thẳng đến Liên Châu phủ. Ta trên đường đi lo sợ bất an, vô cùng sợ hãi sư phụ, nhưng lại không dám rời xa hắn. Chờ đến Liên Châu phủ, ta lại gặp lại người đàn ông kia. Người đàn ông đó nằm thẳng, bất động, ngay cả hơi thở cũng không có, phảng phất một người chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play