Đây không phải là lần đầu tiên Đàm Niệm Dao đến Tuyên Thành, nhưng lại là lần đầu tiên đến thôn Hoàng Sơn. Trước đây, anh chị em họ đến quê nhà Tuyên Thành thăm cha mẹ hoặc tế tổ, đều đi đường quan đạo, đường sá xa xôi nhưng an toàn và tiện lợi. Lần này để kịp hành trình, họ chọn đường thủy, đến khi từ Thiên Thủy Thành đến phủ Lợi Châu, khi trở về ba vị huynh đệ chuẩn bị khoa cử trực tiếp phi ngựa, hai chị em họ thì đi xe ngựa quay về đường cũ. Tuy có bất tiện, nhưng lộ trình rút ngắn đi rất nhiều, có thể kịp về mừng thọ ông nội.
Đàm Niệm Dao cũng giống Đàm Niệm Tâm, xuất thân tiểu thư thế gia, làm sao từng nghe qua những lời thô tục, chửi bới ồn ào như vậy? Đàm Niệm Tâm là vì đồng cảm với người xấu xí, nên trong lòng tức giận. Đàm Niệm Dao đây thì không rõ tình hình thực tế, không biết ai đúng ai sai, không có lập trường, nhưng dù sao đi nữa, những lời thô tục đó, một tiểu thư khuê các quý tộc thế gia như nàng khó có thể mở miệng, đừng nói thuật lại, chỉ là nói, đều có chút xấu hổ.
“Như vậy à…” Trương Thanh Nghiên không để tâm. Nàng ở thế giới của người xấu xí đã thấy qua vài phần “phong tục” của thôn này. Nàng hỏi: “Ngoài ra, còn có chuyện gì không? Còn nhà họ Phạm thì sao?”
Đàm Niệm Dao thấy Trương Thanh Nghiên không còn quan tâm chuyện này nữa, nhẹ nhàng nói: “Tôi chỉ lo chuyện của muội muội, thật ra không có hỏi thăm những chuyện đó. Chỉ là nghe nói nhà họ Phạm chuyển đến đây hai năm trước, không nói chuyện nhiều với người trong thôn, ngược lại lại thường qua lại với Bạch Vân kia. Người trong thôn cũng không mấy ưa thích nhà họ.” Nói đến đây, mặt Đàm Niệm Dao lại đỏ lên.
Nàng có việc nhờ Bạch Vân, tự nhiên đã hỏi thăm chuyện của Bạch Vân. Người trong thôn nói về Bạch Vân toàn là lời ca ngợi, mô tả Bạch Vân thành một vị thần tiên, liên quan đến nhà họ Phạm, liền lại là miệng phun những lời ô uế. Đàm Niệm Dao nghe ra được, sự căm ghét của thôn dân mang theo ghen tỵ và không cam lòng. Họ đã cung phụng Bạch Vân với đồ ăn ngon, chỗ ở tốt suốt mấy chục năm, Bạch Vân cao cao tại thượng, không có quan hệ sâu sắc với ai, đối xử bình đẳng. Cho đến khi nhà họ Phạm đến, sự cân bằng này mới bị phá vỡ, người nhà họ Phạm trở thành những người thân cận nhất của Bạch Vân, họ làm sao cam tâm?
Đàm Niệm Dao thấy Bạch Vân chết không buông tha, liền muốn từ phía nhà họ Phạm mà vòng vèo, thỉnh Phạm lão tiên sinh khuyên bảo Bạch Vân. Hiện tại nghĩ lại chỉ cảm thấy sởn gai ốc. Nàng không hề biết nhà họ Phạm này lại là một gia tộc luyện thi. Những gia đình như vậy, Đàm Niệm Dao cũng từng nghe nói qua. Trường sinh bất tử, chết mà sống lại, là mơ ước của rất nhiều người, những gia tộc như vậy cũng theo thời thế mà sinh ra, nhưng hơn phân nửa là những kẻ lừa đảo, hoặc là những sư phụ âm dương hiểu biết về phong thủy mộ táng, nhiều lắm là bảo tồn thi thể hoàn hảo, trăm năm không mục nát. Đàm lão thái gia không cầu những điều này, lại còn kết giao với cao tăng trẻ tuổi của chùa Thiên Linh, càng không tin có chuyện chết mà sống lại, cho nên đối với những gia tộc như vậy chưa từng có bao nhiêu hiểu biết. Những điều Đàm Niệm Dao nghe nói cũng là từ những tiểu thư quý tộc thế gia khác mà ra. Nhưng nghe Trương Thanh Nghiên và quỷ hồn đối thoại vừa rồi, nàng mới biết, nhà họ Phạm này, e rằng không chỉ có những tiểu tài mọn mà nàng từng nghe nói.
Đang nói đến đó, mấy người đã đến sân kia, lên xe ngựa. Hạ nhân nhà họ Đàm vội vàng đánh xe ngựa đi rất nhanh, trong tư thế chạy trốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT