Phạm lão tiên sinh xuất hiện đã khiến cái cây này được chú ý trở lại. Bạch Vân Chân Nhân đã quấn sợi dây thừng lên cây, lại treo thêm lục lạc, nói là lợi dụng kỳ thụ này để trấn áp quỷ khí. Lời này chỉ lừa được dân làng, chứ không lừa được Vương Đại Trụ hắn. Nhưng Vương Đại Trụ cũng không hiểu những đạo pháp kỳ môn đó, dù biết trong đó có điều kỳ lạ, cũng không rõ rốt cuộc là gì, chỉ âm thầm ghi nhớ.
Hắn cảm thấy Phạm lão tiên sinh thâm tàng bất lộ, thậm chí có khả năng là một kẻ cáo già xảo quyệt.
Hiện tại, vị Phạm lão tiên sinh cáo già xảo quyệt trong mắt Vương Đại Trụ lại im lặng, không như thường ngày biểu đạt sự ủng hộ với Bạch Vân Chân Nhân. Lòng Vương Đại Trụ đánh trống ngực. Hắn lại liếc nhìn Đàm Niệm Dao, không khỏi đau đầu.
Đàm Niệm Dao là cảm thấy không tiện nhúng tay vào chuyện như vậy, hay cũng giống Phạm lão tiên sinh đã phát hiện ra điều gì đó, nên không có bất kỳ biểu hiện nào đối với Bạch Vân Chân Nhân đã giúp đỡ nàng? Vương Đại Trụ không rõ những màn diễn xuất của các vị quý nhân này, nên không thể đưa ra quyết định.
Phía sau, quần chúng thôn dân kích động, lý chính cuối cùng cũng hoàn hồn lại, theo bản năng nhìn về phía Vương Đại Trụ: “Đại Trụ à, ngươi nói chuyện này nên làm sao bây giờ mới tốt?”
Toàn bộ thôn dân không hẹn mà cùng im miệng, bắt đầu xì xào bàn tán.
Vương Đại Trụ bực mình, sớm biết thế, sau khi đuổi cái lão lý chính đời trước không thông suốt kia xuống đài, đã không nên tiến cử lão nhân không có chủ kiến này lên. Hắn lại quên mất, hắn lúc trước ủng hộ lão nhân này lên đài chính là vì ông ta đã lớn tuổi, bối phận cao, danh chính ngôn thuận đồng thời lại không có chủ kiến, dễ dàng thao túng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play