Thu Lộ mơ màng hồ đồ, đại não một mảnh hỗn loạn, bên tai chỉ có Thương Cửu Nương khàn cả giọng mà ép hỏi: “Bọn họ đều c·hết sạch, ta tồn tại còn có ý nghĩa gì! Vừa c·hết trăm (chết cả nhà), liền bồi mệnh cho nàng!”
Những suy nghĩ hỗn loạn phảng phất sau cơn mưa, bầu trời trong xanh được ánh mặt trời chiếu sáng.
Thu Lộ chậm rãi đứng dậy, lắp bắp nói: “Lão thái thái, là con không tốt, là con xin lỗi người, xin lỗi tiểu thiếu gia. Con sẽ bồi mạng cho tiểu thiếu gia.”
Nói rồi, nàng đâm đầu về phía vách tường. Rất nhanh, trán nàng tiếp xúc với một vật mềm mại, va vào vật đó phát ra tiếng “Đông”.
Thương Cửu Nương quay đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung, nhưng vẫn nhìn rõ: Thu Lộ ngã ngồi trên mặt đất, người đứng dựa tường che chắn trước mặt nàng chính là Trương Thanh Nghiên, Trương đại tiên.
Trương Thanh Nghiên dùng giọng thanh lãnh hỏi: “Làm loạn đủ rồi chưa?”
Lời này thật sự là máu lạnh. Nỗi đau của Thương Cửu Nương khiến người nghe thương tâm, người thấy rơi lệ, ngay cả tri phủ lão luyện như vậy cũng không kìm được lòng mà đồng cảm, không ngờ Trương Thanh Nghiên lại không có chút cảm xúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT