Thương Cửu Nương thở dài, “Vốn dĩ phải đợi con trở về mới hạ táng, nhưng tờ mờ sáng nay, đại quản sự đi kiểm tra quan tài, phát hiện dây xích có dấu hiệu mài mòn, sắp không chịu nổi rồi. Con đã nói, quan tài không thể rơi xuống đất, nên ta đành hạ táng trước.”
“Tại sao lại như vậy?” Thương Liễu Hiên cất cao giọng.
Thương Cửu Nương lắc đầu, “Ta cũng không biết. Tối qua ta đã sắp xếp Thu Lộ và Tang Lạc hai người gác đêm cho Vạn thị, sáng nay mới biết, Thu Lộ bị thương tay giữa đêm, trì hoãn sợ là sẽ phế bỏ, nên suốt đêm đi tìm thầy thuốc. Cứ như vậy, chuyện tối qua, e rằng chỉ có Tang Lạc biết.” Thương Cửu Nương nói, lầm bầm lầu bầu, “Muốn động tay chân (giở trò), tổng phải có chút công cụ, cái xích sắt thô như vậy cũng không biết nàng dùng cái gì… Còn có làm tay chân (giở trò) nào khác không…”
Thương Liễu Hiên vẻ mặt nghiêm lại, đột nhiên xoay người xông ra ngoài.
Thương Cửu Nương không nhanh không chậm đứng dậy, sau lưng Thương Liễu Hiên gọi: “Hiên Nhi, con đây là muốn đi đâu?”
Thương Liễu Hiên chạy nhanh như bay, không chút chần chờ xông vào nhà Tang Lạc, lục tung khắp nơi, trong một cái rương tìm thấy một cây cưa nhỏ. Hắn nắm cây cưa này, sắc mặt xanh mét.
Thương Cửu Nương vừa bước vào đã thấy cảnh này, trong lòng thoải mái, trên mặt lại căng thẳng, “Đây là cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT