“Chẳng lẽ…” – Diệp Tử Tâm khẽ hỏi – “Họ không muốn bọn buôn người bị trừng trị theo pháp luật sao?”
Nhân viên chính quyền khẽ cười:
“Làm sao có chuyện đó được? Thái độ của mọi người với bọn buôn người đều giống nhau cả thôi — nghiến răng nghiến lợi, hận đến mức mong chúng ngày mai xuống địa ngục. Lý do không muốn ra tòa thì nhiều lắm, một phần vì gia đình, một phần vì bản thân — nói cho cùng, đều là không muốn đối mặt với quá khứ, không muốn nhớ lại khoảng thời gian đau đớn đó…”
Diệp Tử Tâm khẽ cúi đầu.
“Cho nên… chúng tôi cũng sẽ không ép buộc các nạn nhân. Suy nghĩ như vậy là rất bình thường, là lẽ thường tình thôi. Nhiều nạn nhân trong vài năm đầu sau khi được cứu, trạng thái tâm lý đều không tốt. Những cô gái dũng cảm như cháu đây thật sự không nhiều đâu…”
Diệp Tử Tâm ngơ ngác nhìn nhân viên chính quyền, rồi quay sang nhìn Trần Sở Nghiễn. Chỉ thấy anh cụp mắt xuống, gương mặt không biểu cảm, khí chất vẫn cao cao tại thượng, lạnh lùng xa cách như mọi khi.
“Xem ra cô Diệp đúng là bảo bối trong lòng bàn tay của anh Trần rồi? Được nuôi dưỡng bằng tiền bạc và tình yêu. Chúng tôi thật lòng hy vọng mỗi nạn nhân đều có thể tìm được người thân, nhưng nếu không thể, thì có một người như anh Trần nhận nuôi, bù đắp cho các cô ấy tình yêu và cuộc sống đã thiếu suốt bao năm, cũng là một may mắn lớn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play