Mấy ngày liền, Trần Sở Nghiễn không dẫn Diệp Tử Tâm đi “mạo hiểm” nữa, mà chỉ quanh quẩn trong thành phố, ăn chơi tiêu khiển không ngừng.
Đối với Diệp Tử Tâm, người từ nhỏ bị bọn buôn người áp bức, lớn lên ở vùng quê hẻo lánh, thì mấy nơi “ăn chơi tiêu khiển” này đã được xem như một chuyến mạo hiểm rồi. Nhưng cô biết, đây không phải là “mạo hiểm” trong định nghĩa của Trần Sở Nghiễn—
“Mạo hiểm” của anh là những trò kích thích, kiểu đi trên dây thép, những hoạt động thể thao mạo hiểm cực hạn.
Diệp Tử Tâm luôn cảm giác Trần Sở Nghiễn đang chờ ai đó, hoặc là chờ một việc gì đó.
Đến ngày thứ sáu, cô mới biết cảm giác của mình không hề sai.
Trưa hôm đó, Trần Sở Nghiễn hẹn cô đến công viên trò chơi. Diệp Tử Tâm đưa mắt nhìn quanh—xung quanh toàn là cha mẹ dẫn con nhỏ, hoặc những cặp đôi trẻ đang hẹn hò…
Hai người bọn họ tới đây quả thật có chút… lạc quẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT