Mặt nước hồ thu lặng lẽ, chỉ trong chớp mắt, bóng dáng hồng nhạt kia đã đột ngột rơi xuống, bọt nước tung lên vẩy ướt mặt Mạnh Uyển. Nàng còn chưa kịp hoàn hồn, thân ảnh Tiều Nguyệt Nùng đã chìm mất giữa một vùng khô úa lá sen tàn tạ.
Nàng là thực tâm tìm đến cái chết? Hay là lại giở trò vu hãm?
Mạnh Uyển không thể xác định, nhưng tâm trí nàng trong khoảnh khắc ấy chợt rúng động. Nàng vội quay người lại, cao giọng gọi lớn:
“Người đâu! Tiều lương đệ rơi xuống nước rồi!”
Chưa kịp để cung nữ hay thái giám bên ngoài tiến vào tiếp cứu, nàng cũng không do dự mà lao theo một tiếng “bùm” trầm nặng, cả thân mình chìm vào làn nước lạnh lẽo.
Ao nước mùa thu lạnh như băng giá, xiêm y nàng mặc lại là bông dày có tẩm tơ chuột xám, ướt rồi càng thêm nặng nề, khiến thân thể nhanh chóng chìm xuống đáy nước.
Mạnh Uyển vốn chẳng biết bơi, nhưng mọi việc đã tới nước này, nàng chỉ có thể liều mạng đánh cược một lần. Dù sao quanh đây đều là thị vệ và cung nhân, hẳn chẳng mấy chốc sẽ có người tới cứu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT