Mặt trời đã dần lặn về Tây, ánh chiều tà kéo dài dọc theo chân trời một dải đỏ cam như tơ lụa nhuộm nắng. Sắc trời dần sẫm, vầng sáng ấy cũng theo đó tan hòa vào tầng chàm thẫm, phủ một lớp trầm mặc lên màn thiên thanh. Qua tầng mây mỏng đầu hạ, từng vệt nắng nhàn nhạt rơi xuống mặt đất, phản chiếu loang lổ tựa như ai vô tình vẩy mực, khiến bóng người in dài dưới ánh tà dương càng thêm cô quạnh.
Tạ Huyền Tắc đứng lặng nơi đình viện đã thật lâu, vẫn chưa quyết được nên bước về hướng nào.
Cơn gió đầu hôm se se lạnh, len vào từng kẽ lá rồi quét qua vạt áo, mang theo chút ẩm ướt đầu hạ, cuốn trôi cả cái oi ả tích tụ từ giờ ngọ. Thế nhưng chẳng rõ vì cớ gì, trong lòng bàn tay hắn vẫn rịn ra một tầng mồ hôi lạnh, tóc mai bết nhẹ vào trán, phảng phất nét mỏi mệt chưa từng hé lộ.
Những ngày gần đây, dẫu biết bản thân chẳng thực sự bị cầm cố, nhưng để tránh tai mắt dòm ngó, Hoàng thượng cũng không tiện lui tới thường xuyên, càng không thể tiếp đãi hắn theo nghi lễ thân vương như thường lệ. Cơm nước, y phục, mọi sự đều giản lược đến mức khó lòng gọi là đầy đủ.
Lúc Hứa U bất ngờ tới thăm, Hoàng thượng lại sai người tuyên hắn đến Phúc Ninh cung yết kiến. Khi ấy, hắn đang mặc y sam thô cũ, vải áo còn nhăn nhúm chưa kịp chỉnh tề, tóc tai cũng chưa búi gọn gàng. Cung phòng bỏ trống đã lâu, trên mái ngói còn chăng đầy mạng nhện, giày vướng bụi đất chẳng thể tránh.
Khi đó, lòng hắn chỉ mong nhanh chóng hồi đáp thánh chỉ, nào còn để tâm đến tiểu tiết như lễ nghi hay y phục. Nhưng giờ đây, chỉ cách tẩm phòng một bước chân, hắn lại bất giác sinh lòng do dự.
Tạ Huyền Tắc quay đầu phân phó:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play