Trịnh Quý phi nghe xong câu hỏi ấy, nhất thời khựng lại, lòng như có sóng trào.
Mới vừa rồi, Hoàng thượng thao thao bất tuyệt kể tội nàng và Tạ Huyền Dực, nào là hãm hại huynh trưởng, hạ độc cử tử, thậm chí còn mưu sát mệnh quan triều đình…
Từng chuyện, từng điều, tuy đều nghiêm trọng, nhưng vẫn không thể so với phản ứng mãnh liệt của Hoàng thượng đối với chuyện lần này. Điều ấy khiến nàng hoang mang khó hiểu.
Mấy hôm trước, Hoàng thượng rõ ràng còn coi việc này là điều đáng lấy làm kiêu hãnh. Người ngoài miệng bảo rằng không nên phô trương, thế nhưng lại sai người đem bài văn nọ đưa cho các vị Đại học sĩ truyền tay nhau xem. Tuy chưa từng đích danh nêu tên tác giả là Thành Vương, song người hữu tâm suy đoán cũng chẳng khó mà đoán được.
Người hành động như vậy, chẳng khác nào tự tay phơi bày bản thân ra ngoài ánh sáng.
Trịnh Quý phi trăm mối tơ vò cũng chẳng thể hiểu được vì sao Hoàng thượng lại thay đổi nhanh đến vậy. Bao nhiêu phẫn hận dâng trào, nàng chẳng thể thốt thành lời, chỉ đành cúi đầu rơi lệ.
Vừa khóc, nàng vừa tính toán ứng đối, mong tìm ra kẽ hở từ lời khai của Hứa đại nhân và Trương thị lang. Chẳng bao lâu sau, nàng quả nhiên đã bắt được một sơ suất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play