"Chắc vậy, tôi thấy trên bảng tên của cô ấy là tên này. Ban ngày còn đánh nhau với trưởng phòng, đầu rơi máu chảy, chạy đến văn phòng tìm thiếu gia mách tội. Kết quả thiếu gia bảo người ta tìm giám đốc, mấy chuyện nhỏ này cậu ấy không quan tâm. Bây giờ mấy cô gái trẻ này, tâm tư không đơn giản. Nhưng Ôn Ngôn cô cũng còn trẻ, không cần lo thiếu gia ở ngoài làm bậy, thiếu gia không phải người như vậy."
Ngay cả khi không có những lời này của má Lưu, Ôn Ngôn cũng không lo lắng nhiều về Mục Đình Sâm. Anh từ trước đến nay dường như luôn cho cô đủ cảm giác an toàn, đến nỗi thỉnh thoảng cô thấy anh không bình thường, cũng tự cho là mình suy diễn linh tinh.
Sau bữa tối, Ôn Ngôn ở trong phòng em bé dỗ Tiểu Đoàn Tử ngủ. Mục Đình Sâm ngồi bên cạnh, nhắc đến chuyện ban ngày ở bệnh viện:
"Lúc anh đưa Tiểu Đoàn Tử đi bệnh viện, có gặp Thiếu Khanh và Trần Mộng Dao. Họ đi khám thai, rồi ở đó gặp An Nhã. An Nhã không đi một mình, còn có người của Diệp Quân Tước, cũng là cha của đứa bé trong bụng An Nhã, hình như tên là A Trạch."
Ôn Ngôn có chút kinh ngạc:
"A Trạch? Sao A Trạch lại ở cùng An Nhã? Hai người chẳng liên quan gì đến nhau, trước đây họ có thân nhau không? Sao em không biết? Hay là... chuyện An Nhã dùng đứa bé trong bụng để vu oan cho Kính Thiếu Khanh, là do Diệp Quân Tước đứng sau giật dây? Nếu vậy thì cũng hợp lý. An Nhã là một cô gái chưa trải sự đời, cũng không có nhiều mưu mô, làm sao có thể bày ra một ván cờ như vậy để hãm hại Kính Thiếu Khanh? Nếu không có người chống lưng, cô ấy chắc cũng không dám làm chuyện này. Nhưng nếu đứa bé trong bụng cô ấy là của A Trạch, bây giờ lại có vẻ định sinh, hai người họ cũng ở bên nhau thì cũng tốt, xem như là phúc phận của cô ấy."
Mục Đình Sâm hơi nheo mắt nhìn cô:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT